Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tô Trí đưa tôi nhà.
Vốn dĩ anh muốn ở lại với lúc.
khi nhìn tôi, liền theo sát tôi.
“, lại đây, anh có mua em lon nước em thích nhất nè,” Tô Trí cố gắng dụ dỗ .
chẳng thèm để ý đến anh chút nào, nép vào chân tôi để đi .
Tô Trí có chút xấu hổ, cũng không muốn đi, liền chủ động lấy dụng cụ đến lau nhà tôi, lau chùi từ trong ngoài.
Khi chuẩn bị đi, anh tiến tới xoa tóc tôi.
“Hôm nay lời anh là thật, anh thật sự muốn cưới em. Em xem xem, bây giờ em thích lễ cưới như thế nào. Chỉ cần em thích, anh liền nghe em.”
Tôi nghịch điện thoại và thản nhiên trả lời: “.”
Anh hài lòng đi.
khi đi, anh vẫn gọi : “, anh đi , sao em không tiễn anh?”
thậm chí còn không vẫy đuôi, đặt chân lên vỗ nhẹ vào đầu gối tôi.
thường nhiệt tình vẫy đuôi tiễn anh ta , khi không nỡ đi ngậm ống quần của anh ta để anh ta ở lại lúc với .
Tô Trí vừa đi giày vừa lẩm bẩm ở lối vào: “Sao lại phớt lờ mình thế nhỉ?”
khi anh đi , tôi vẫn tập trung điện thoại.
, Tô Trí ngày nào cũng đến đón tôi tan sở đúng giờ tôi luôn từ chối vì đã hẹn với người .
Lúc đầu anh không phàn nàn gì và vui vẻ chiều chuộng tôi.
khi bị tôi từ chối khoảng nửa tháng, anh bắt đầu cảm thấy có chút không vui.
Cuối tuần, khi tôi chuẩn bị đi , anh đã chặn tôi lại ngay nhà: “ , người là ai? Sao liên tục 1 tháng em đều người hẹn hò?”
Tôi nhẹ nhàng : “Chỉ là bè thôi.”
“ của em là ai mới ? Anh cũng đi.”
“ bè thường thôi.” Tôi định đi Tô Trí lại đứng chặn mặt tôi như bức tường, “Anh không tôi đi không? , tôi không đi nữa.”
Tôi cởi giày cao gót, bước ban công, vừa nhìn xuống vừa chuyện điện thoại.
“Hôm nay em không ngoài , anh không cần đợi em đâu. Anh đi.”
Tô Trí, người đứng tôi, lập tức quay người và bước khỏi khi nghe thấy nội dung cuộc điện thoại của tôi.
“Để anh xem người nào đã hẹn hò với em trong nửa tháng nay!”
Anh tức giận chạy xuống lầu, cuối quay lại với vẻ mặt chán nản, gãi đầu ôm lấy tôi.
“ , anh biết, người là ai?”
Tôi tĩnh mỉm cười : “ bè thường thôi. Nếu anh còn nghi ngờ có thể kiểm tra điện thoại của tôi.”
Tôi mở điện thoại đưa anh ta.
anh ta do dự, cuối ném điện thoại của tôi sang bên, đưa tay ôm tôi vào lòng,
“Anh yêu em , chúng ta kết hôn không?”
Lần này tôi không đáp lại, chỉ đẩy anh , “Tôi hơi buồn ngủ, tôi ngủ đây.”
Tôi trở phòng mà không nhặt điện thoại lên.
ngủ nửa chừng, Tô Trí đột nhiên mở phòng tôi.
Tiếng mở rất to nên tôi đã bị đánh thức giấc ngủ chập chờn.
Mắt anh ta đỏ hoe.
Anh ta cầm điện thoại của tôi bằng tay còn tay kia cầm điện thoại của anh ta.
“ , anh hỏi lại lần nữa, gần đây em đi với ai thế?”
“.”
“ bè thường của em đây hả? Anh đã hỏi Chu Tâm Đình, cô Kỷ Hà Dương là trai cũ của em! Gần đây em mỗi ngày đều trò chuyện với anh ta, còn đi ăn anh ta nữa không?”
Tôi nhếch môi: “ trai cũ của tôi sao? trai cũ của tôi không thể làm sao?”
“Không anh là người rành nhất những chuyện này sao?”
Tô Trí sửng sốt lát, đi tới nghiêng người ôm lấy tôi: “Xin lỗi , anh không liên lạc với Tống Yến nữa. Em cũng đừng liên lạc với Kỷ Hà Dương nữa không?”
Tất nhiên là không .
Nỗi buồn, nỗi đau, sự phản bội và không thấu hiểu .
Tôi anh trải nghiệm nhiều hơn nhé.