Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 11

Trở về tại
Đêm đến, khách bỗng dưng gió lạnh thổi ào ào, nến giấy tiền vàng mã bay tán loạn khắp .
Tôi ôm chặt lấy nhau, co rúm trong góc, chằm chằm đống tro đất.
trên nền tro ban vốn phẳng lì, dần dần một hàng dấu chân nhỏ xíu, mỗi dấu chân dài bằng ngón tay, giống hệt những chúng tôi đốt cho Tráng Tráng, đi về phía bàn thờ.
Trong quá tối, tôi rõ, muốn thò xem, nhưng bị giữ chặt .
biết qua bao lâu, tượng lạ trong mới kết thúc.
Tất cả mọi những dấu chân trên đất, đều kinh ngạc đến mức nên lời.
Bà ngoại mở chiếc bát sứ đang úp ngược, bề mặt quả trứng gà luộc vốn trơn nhẵn, bị thứ dùng móng tay cấu vô số vết hằn.
Tối hôm , sau khi ngủ thiếp đi, tôi mơ màng nghe mắng tôi bên tai, còn giật b.í.m tóc tôi.
Mở mắt, tôi Tráng Tráng đang đứng trước mặt, dáng vẻ vẫn y như cũ.
Tôi ngạc nhiên cậu : “ Tráng Tráng? Cậu… cậu phải c.h.ế.t sao? Tôi mơ chứ?”
Tráng Tráng cốc vào tôi: “Thằng ngốc, cậu đương nhiên là đang mơ !”
“Tôi muốn hỏi cậu, nhét khoai lang nướng vào quan tài tôi, cậu nghĩ cái quái vậy hả?”
Tráng Tráng đáng ghét thật, c.h.ế.t còn mắng tôi.
Tôi cực kỳ tủi thân: “Vì cậu thích ăn khoai lang nướng nhất mà, tôi sợ cậu xuống mà ăn…”
Tráng Tráng : “Tôi cảm ơn cậu! Tôi thực sự cảm ơn cậu đấy!”
Tối hôm , tôi chuyện rất nhiều với Tráng Tráng.
Tôi hỏi cậu , thai chuyển kiếp , trở khác , quên tôi .
Tráng Tráng , cậu phải ở rất lâu, tạm thời chưa thể thai được.
Cậu cậu sẽ quên tôi.
Tôi , vậy chẳng phải giống cậu A Bảo sao, lúc nào buồn chán thể đi tìm cậu A Bảo Tiểu Mao Tử ?
Tráng Tráng lắc : “Xa quá, tôi thể ở đây thôi.”
Nghe cậu vậy, tôi càng buồn hơn.
Từ nhỏ cậu một mình cô đơn, bây giờ c.h.ế.t , vẫn cứ một mình cô đơn.
Sau khi tang lễ kết thúc, bố Tráng Tráng lên phố làm thuê.
Tinh nội Tráng Tráng xuất vấn đề.
cứ đứng gốc cây lớn bên bờ , hét lớn vào những qua : “Mau đến đây! Cháu trai tôi rơi xuống , mau cứu nó!”
Tráng Tráng đứng cạnh , : “ nội, đừng gọi nữa.”
Nhưng nghe .
biết, cháu trai yêu quý nhất mình rơi xuống nước, muốn cứu nó.
Khoảng thời gian , ngày nào tôi cũng bờ bầu bạn với Tráng Tráng.
Nhưng bữa tiệc nào tàn, sắp khai giảng , bố mẹ tôi từ phố đến đón chị em tôi.
Mấy năm tiên, mỗi dịp nghỉ đông, nghỉ hè tôi đều về .
Sau bố mẹ đón bà ngoại từ quê lên phố sống, tôi Thẩm việc học ngày càng bận rộn, nên hiếm khi về nữa.
Còn bạn thân nhất tôi là Tráng Tráng, thì mãi mãi ở quê hương, ở con .
– Hết –

Tùy chỉnh
Danh sách chương