Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/8pcs6iBct1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2: ta chỉ là một cái quỷ nghèo

Chấp sự trưởng lão nghe nàng nói xong ông giật giật thầm mắng: “Con nhóc này từ khi nào lại trở nên sỉ như vậy, nhưng thôi xét thấy nó còn nhỏ cho nó chút linh thạch cũng được.” Ông liền hừ nhẹ một rồi móc ra một túi linh thạch ném về phía nàng sau đó xua tay ý bảo nàng mau đi, nhận được linh thạch Diệp An Chi vui vẻ chạy đi mất không thèm ngoảnh lại, ra khỏi tông môn nàng liền mở túi linh thạch ra , trong có 100 linh thạch thượng phẩm, nàng thầm nghĩ: “Lão đầu này vậy mà cũng rất hào phóng đó chứ.”

Vừa cất linh thạch chuẩn bị đi thì sau lưng nàng có gọi: “Diệp sư muội, dừng lại đã.” Nghe gọi nàng đầu, hóa ra là Tư Đồ Lãm, thấy nàng lại hắn liền lên : “Diệp sư muội, ta biết muội buồn vì chuyện hôm trước, nhưng muội còn nhỏ tuổi như vậy ra ngoài một mình không an toàn.”

Ta liền nhìn hắn một lúc rồi mới mở miệng: “Cảm ơn sư quan tâm, ý ta đã quyết đi, mong sư cho.”

Hắn im lặng hồi lâu như suy nghĩ đó, rồi móc ra một túi trữ vật đưa cho ta: “Trong có một ít linh quả và linh thạch, muội cầm lấy sử dụng.” Nói xong hắn liền lưng đi, ta cũng sững lại một lúc mở túi trữ vật ra thì thấy trong có khoảng hơn 20 quả linh quả và gần 100 linh thạch trung phẩm. “Woa, Tư Đồ sư này là một kiếm tu nghèo khó vậy mà vẫn cho ta đồ như vậy, ra tình cảm giữa hắn với nguyên chủ cũng không tệ, có thể coi như muội, đáng tiếc ta không phải nàng , hơn nữa sau này chính cùng tên tứ sư họ Lăng kia một kiếm tim nàng, vẫn nên tránh xa một chút thì hơn.”

Xuống tới thành Liên Hoa, là thành trì dưới chân Hỏa Liên Tông, bụng ta bắt đầu kêu, rất đói, nguyên chủ chỉ là luyện sơ kì, vẫn cần ăn cơm. Ta liền tới chỗ quán bánh nướng gần đó nhìn thôi đã thấy thèm rồi, ta liền hỏi ông chủ: “Ông chủ bánh này bán bao nhiêu?” Thấy là một cô nương, ông chủ liền nói: “3viên linh thạch hạ phẩm, cháu bé muốn bao nhiêu cái?” Ta suy nghĩ một hồi rồi tính, linh quả nên để lúc ra ngoài tìm vật liệu rồi ăn, còn bánh này vẫn nên mua chút, dù sao túi trữ vật bảo quản đồ khá tốt. Hơn nữa 1viên linh thạch trung phẩm đã bằng 10 viên linh thạch hạ phẩm rồi, mặc dù ta là một cái quỷ nghèo nhưng ta có thể kiếm tiền nha. Nghĩ là làm ta liền đưa ra 3 viên linh thạch trung phẩm nói: “ta muốn 10 cái.”

“Được thôi, có ngay.” Ông chủ tươi mà lấy bánh cho ta, sau khi đi ta liền suy tính một chút, ta vốn là một sinh viên không thường cho lắm, bởi vì ta còn kiêm chức sĩ, pháp sư, chính là cái kiểu đi trừ tà diệt , ta còn phong thủy bảo địa, vì ta mệnh cách thuần âm đặc biệt nên rất dễ thu hút thứ không sạch sẽ, nên là gia đình đã đưa ta cho một lão trưởng dạy dỗ, ta ông học vẽ bùa, trừ tà, phong thủy, học cách khống quỷ, luyện thi, luyện , học kiếm, bùa, trận pháp, y thuật…. nói chung mọi thứ đủ cả, ta không rõ lai lịch của ông nhưng ta biết ông không phải tán tu thường, nhà ai tán tu mà thông mọi thứ như vậy chứ, ngày ta đi học, đêm liền ông ra ngoài trừ , chung sống ta sống ở một của hàng bán vàng mã và quan tài, thu nhập cũng rất ổn định, ai ngờ chỉ vì lười biếng đọc trộm thuyết mà ta lại bị không vào thế giới , thật ra điều này với ta không quá bất ngờ, dù sao ta cũng là pháp sư từng được nghe lão sư phụ nói ngoài có những dị thế giới ngoài thế giới của chúng ta, sẽ có những trận pháp hay pháp đặc biệt nào đó giúp liên thông giữa các thế giới làm người từ thế giới này qua thế giới , hoặc khi tu luyện đến một cảnh giới đủ cao con người ta sẽ có thể đi qua các thế giới.

Ta dự định thử mua giấy bút vẽ phù thế giới của ta có hiệu nghiệm không nếu có thì tốt nếu không thì ta chỉ có thể cố nhớ lại những nguyên chủ biết để học,ta nghĩ sẽ được vì khi ở đại điện ta vận dụng linh như khi ở thế giới cũ, linh hồn ta vẫn cảm ứng được, và ta còn phát hiện, mấy con quỷ bị ta khống chế và những quỷ ta làm việc nhưng không bị khống chế vậy mà lại bị nhốt trong thức hải của ta, chúng vẫn chịu ràng buộc với ta, nhưng thực lực thể này không đủ không thể thả chúng ra, hơn nữa nếu thả ra ta có thể bị coi là quỷ tu. Thế nhưng, tại sao, giấy phù với bút lông lại đắt như vậy, hu hu ta cắn răng móc ra 50 khối linh thạch trung phẩm để mua, sau khi mua xong ta đi thuê một phòng trọ nhỏ thử vẽ bùa, vì quá quen thuộc nên ta vẽ rất nhanh, sau khi xong ta liền thử một tấm quả nhiên có thể , ta cất đống phù chú đi, để lại hơn chục tấm rồi cải trang rồi dán một tờ ẩn tức phù cao giai lên người rồi mang phù đến chợ đen bán, ở ngoài sẽ khó bán nhưng ở chợ đen thì chỉ cần chất lượng, tuy nói là chợ đen nhưng nơi này là địa bàn của Ảnh các, nơi không chỉ thiên tài địa bảo quý hiếm mà còn là nơi thu thập tin tức tình báo số một tu chân giới, vì thể này quá yếu ta không vẽ được vẽ một lúc lại nghỉ nên ta dứt khoát âm hồn xuất khiếu để vẽnên chất lượng bùa vẫn rất tốt, rất ít lá bùa trungphẩm, hầu như đều đạt đến thượng phẩm. Mang đến chợ đen bán, đầu họ rất hoài nghi vì pháp văn trên bùa rất lạ không giống bất cứ môn phái nào cũng không giống bùa nơi này thường , nhưng sau khi thử nghiệm họ liền thay đổi thái độ, còn gọi quản sự đến, hắnmời ta vào một gian phòng, sau đó liền lên : “Bùa của hữu thật sự đặc biệt, không biết quý danh của hữu là ? Có hứng làm ăn với bọn ta hay không?”

Ta khẽ , âm giọng liền biến đổi không rõ nam nữ nghe như âm rè của điện tử mà nói: “Tại hạ Ảnh Nguyệt, ta đã đến đương nhiên có ýlàm ăn với quý các, chỉ là không biết quý các suy nghĩ sao?”

“Chúng ta đương nhiên luôn hoan nghênh, vậy chúng ta bàn bạc kĩ hơn, hữu muốn phân chia như nào?” Quản sự nói, ánh hiện qua một tia gian xảo. Thấy vậy ta cũng chỉ khẽ nhếch miệng rồi rút ra một tờ giấy, là hợp đồng làm ăn ta chuẩn bị trước, trên ta còn thiết lập một trận pháp chỉ cần kí vào 2 đều sẽ chịu ràng buộc, ta nhẹ nhànglên : “Lợi nhuận 3-7, các ngươi ba còn ta bảy, giá bán ta cũng sẽ bán rẻ hơn cho các ngươi, sau này có loại tốt cũng sẽ nghĩ tới các ngươi đầu tiên, nhưng ta có một điều kiện mọi thông tin ta muốn biết, đều phải được cung cấp rõ ràng.”

Quản sự nghe vậy mặt hơi nhăn lại do dự mà nói: “Cái này… điều kiện thì có thể nhưng về lợi nhuận.” Chưa để lão nói hết ta liền đưa ra một tấm phù lục, một lá tử phù (phù chú màu tím) ra trước mặt ông ta, ta đẩy một luồng linh vào lá phù, tức phát ra khiến quản sự nghẹt thở, lão kinh hoàng nhìn lá phù trên tay ta, ta liền rút lại linh lực, lá phù này sánh ngang với cực phẩm phù lục. Ta đã phát hiện ra cấp độ phù chú ở , thấp hơn ở thế giới của ta, mà với cường độ linh hồn và thần thức của ta họa ra mấy tờ phù cao cấp không khó. Sau khi thoát khỏi áp lực từ phù chú, lão liền sáng rực nói ta đợi lão hỏi ý vị trên rồi lão người đi ra ngoài, chỉ một lúc sau, lão liền hỏi” Tấm phù này, cũng bán sao?” Ta liền nhẹ gật đầu một cái, rồi lấp lửng nói một câu “Không chỉ có như vậy.” Lão liền như bắt được vàng liền nhanh tay kí vào hợp đồng, còn bảo không cần giảm giá, sau đó kêu người mang tới cho ta một tấm lệnh bàiđen tuyền mặt trước khắc chữ Ảnh màu vàng kim, mặt sau là hình mặt trăng khuyết. Quản sự nói là lệnh bài đặc chế riêng các chủ vừa cho người làm ra, chỉ có duy nhất một cái ứng với phận, hình mặt trăng chính là ta, ta khẽ , nói với quản sự, có thể lấy thêm một cái lệnh bài thường không, tuy không nhưng hắn vẫn hỏi ý các chủ, sau khi được đồng ý hắn liền mang vào một tấm lệnh bài màu bạc có khắc Ảnh, nhưng lần này cũng không còn dấu ấn , ta nhìn cái lệnh bài liền nhận ra là lệnh bài cho khách quý, sau này nữ chính dây dưa với thiếu chủ Ảnh các mà được hắn tặng tấm lệnh bài này, có nó có thể tùy ý ra vào chợ đen cùng Ảnh các.

Ta nhận lấy, tờ hợp đồng tự phân tách thành 2 bản, ta đưa quản sự một bản sau đó chính mình giữ một bản, cùng với 1 vạn linh thạch thượng phẩm mà đitrước khi đi ta liền lại nói: “Nói với thiếu chủ của các người, kẻ để tình ái che mờ sẽ không có kết cục tốt, kẻ tu tiên nên dứt tình mới có thể chứng .” Sau đó liền đi bỏ mặc lão quản sự đứng đó ngơ ngác không , ta nâng 2 tấm lệnh bài lên môi khẽ nhếch mà lực lượng linh hồn xóa đi ấn ký dõi trên 2 lệnh bài:”Hừ, trò trẻ con.” Ta người thoắt cái lại thay ra một bộ y phục tiến đến chỗ treo thưởng nhìn một hồi ta chọn nhiệm vụ có giá treo thưởng cao nhất, lấy mật của Hắc ViêmXà tại rừng Mê Vực, nhiệm vụ này không quá khó nhưng vì địa điểm là rừng Mê Vực, gần với rãnh chia cắt hai giới nhân nên người e ngại.

Đọc Chương 2: ta chỉ là một cái quỷ nghèo của truyện sư muội có chút không thường.. Vừa mới tỉnh dậy thấy bản ở một nơi xa lạ ta cảm thấy có dự cảm bất ổn. Điều đầu tiên ta nghĩ đến chính là “mình bị bắt cóc rồi sao??” Nhưng chưa để ta kịp nghĩ thì trong đầu ta đột ngột xuất hiện những dòng kí ức kì lạ cứ cuộn trào khiến đầu ta đau nhức dữ dội, trong dòng kí ức đó ta biết được một sự thật kinh hoàng, ta vậy mà không rồi, lại còn vào cuốn sách mà ta đọc dở, đã thế còn là nhân vật pháo hôi nữa chứ. Rốt cuộc là vì sao, chẳng lẽ chỉ vì trong khi vẽ phù ta lười biếng mà lại bị trời phạt đưa đến thế giới rồi??

Ta vốn dĩ là một sinh viên, chỉ là không được thường một xíu, cũng chỉ vì ta có mệnh cách thuần âm đặc biệt nên từ nhỏ gia đình đã để ta cho một vị trưởng nuôi nấng và để ông dạy ta pháp. ngày ta đi học làm một sinh viên thường, đêm sư phụ đi giúp người ta trừ diệt quỷ hay phong thủy bảo địa. Những lúc rảnh rỗi thì sư phụ thường bắt ta luyện vẽ bùa và học mấy cái pháp môn, tâm pháp của ông, ta là thuộc loại trí nhớ tốt, học cũng nhanh nên những thứ đó ta đều sớm đã rõ, thế nên những lúc sư phụ không có nhà ta đã lén mua thuyết về đọc. vậy mà ta lại vào trong cuốn thuyết đó rồi, một cuốn thuyết tu tiên mất não, nữ chính ngốc nghếch nhưng được trời thiên phú không tồi, được nhận vào làm đệ tử truyền của một trong năm tông phái mạnh nhất, vì gương mặt xinh đẹp mà được mọi người ưu ái bảo vệ, yêu thương. Ngay cả yêu quỷ quái cũng rung động với nàng rồi để dấy lên một cuộc chiến nghĩa khiến sinh linh đồ thán. Còn người mà ta vào là một pháo hôi độc ác, tư chất yếu kém, được tông chủ nhặt về nuôi nên được đặc cách làm nội môn đệ tử, nhưng lại luôn ghen tị với nữ chính được mọi người yêu thương nên không ít lần hại nàng sau đó bị đám liếm cẩu của nữ chính gi.ết ch.ết. 

Nhưng thông qua kí ức của nguyên chủ thì ta lại không phải như sách nói, hơn nữa cái tư chất yếu kém mà đám người kia nói nguyên chủ vì trong người nguyên chủ không chỉ có đủ ngũ hành linh căn mà còn có ba loại linh căn biến dị, điều này khiến việc tu luyện của nguyên chủ khó khăn nên mới bị coi là phế vật. Nhưng đó là trong họ, còn trong ta chính là một thể tuyệt vời để tu luyện.

Tùy chỉnh
Danh sách chương