Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/70BDvXIdgQ

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3: A Tranh

Sau khi tháo nhiệm xuống, quảnsự khu treo thưởng nhìn qua ta một lượt rồi có chút kinh ngạc nói”Nhóc con ngươi thật sự muốn nhiệm này, ngươi biết nó nguy hiểm thế nào không?”

“Ta đương nhiên biết, rừng Mê gần rãnh , giao thoa của tộc nhân tộc, ta chính là muốn nhận nhiệm này.” Ta nhìn thẳng vào hắn mà nói. Những người xung quanh thế liền nhìn ta rồi có kẻ liền cười phá ” Tiểu hài tử đâu ra vậy, mau về uống sữa mẹ đi, đừng ra ngoài loạn, nhỏ bé như ngươi vào tới bìa rừng đã không còn mạng rồi hahahah..” cười của hắn kịp dứt thì một lá bùa đã được ném về phía hắn nổ một rõ lớn, hắn liền bị đánh bay ra xa mấy mét, những kẻ rồi còn đang cười cợt liền im lặng nhìn cảnh tượng rồi, ai cũng lạnh sống lưng, họ vậy mà không cảm nhận được lá bùa bay tới, lực lượng lá bùa phát ra tuy không trực tiếp ch.ết người nhưng cũng quá kinh khủng rồi, không ai còn dám ho he gì , ta biết tuy thành cấm đánh nhau nhưng ở trong khu vực của chợ đen mọi thứ quy tắc đều có thể xóa bỏ nên mới không ngần ngại mà ra tay, thu tay lại ta liền nhìn quảnsự, nói với hắn: “Như vậy đủ tư cách ?” giọng nói ta trống rỗng, vẫn là cái thứ âm thanh rè rè như chiếc đài hỏng, tên quản sự cũng bất ngờ về hành động của ta nhưng cũng nhanh lấy lại tĩnh mà đưa ta tấm thẻ bài nhiệm : “Nếu có thể hoàn thành nhiệm thì sau khi xong mang mật của Hắc Viêm Xàvà lệnh bài quay lại, ngươi sẽ nhận được mức thưởng tương ứng, ngoài ra tất cả những thứ khác của Hắc Viêm Xà ngươi có thể tự giữ lại.” Ta nhận lấy, không nói gì mà rời đi, ra khỏi chợ đen ta đã thay lại bộ đồ ban đầu, hai bộ hắc bàocùng hai cái mặt nạ khác biệt là ta mua khi đi mua giấy phù để tiện hành động bên ngoài, sau khi về đến nhà trọ ta liền phòng thu dọn đồ chuẩn bị rời đi, lúc này trong đầu ta xuất hiệnmột nói “A, Tiểu An Chi, nào, ngươi vì sao lại ở trong cơ thể người khác vậy, ta mới ngủ được mấy năm mà ngươi đã đi chuyển thế rồi sao?”

nói khóe môi ta giật giật, tiểu quỷ này, tỉnh lại rồi. Ta liền thông qua thần mà đáp lại nó ” Ta không có đi chuyển thế, là một thế giới khác,một thế giới tu tiên, khác hẳn thế giới ta đang ở, ta bị kéo đến nhập vào xác này, tiểu quỷ nhà ngươi tỉnh lại đã không nói được lời tốt đẹp rồi sao, ngủ bao năm, thương thế trên quỷ của ngươi thế nào rồi, mau ra để ta kiểm tra.” Tiểu nữ quỷ này là A Tranh, một tiểu quỷ ta từ khi ta mới vào nghề, lần đó là lần đầu tiên ta hành nghề, cũng là lần đầu đi trừ mà không có phụ đi cùng, ta liền nhặt được tiểu quỷ này, lúc đó nó mới chỉ là một cô dã quỷ lực ớt, ta đem nó về xin phụ cho phép ta nuôi nó, nó là một trong 7 con quỷ đi ta mà không bị ràng buộc bởi thuật khống quỷ, ta đã nên ta vẫn luôn cho nó có quyền hạn nhìn mọi thứ bên ngoài thông qua thần ta, còn những quỷ khác đều bị khóa thần ngăn cách với thế giới bên ngoài, A Tranh đi ta vốn đã tu thành Thanh Y quỷ tương đương Kim Đan hậu kì ở thế giới này, nhưng năm ta ở thế giới kia 15 tuổi gặp phải kiếp nạn, là con bé giúp ta đến mức suýt cạn kiệt lực mà phi phách tán tuy giữ lại được nhưng thể của nó bị thương nặng phải ngủ đông để tu dưỡng, ở thế giới kia ta cũng mới 20 tuổi cũng chính là đã 5 năm trôi qua.

A Tranh ta nói nó liền từ thần ta bay ra ngoài mà ngồi trên vai ta đung đưa cái chân nhỏ mà nói: “Ta ổn nhiều rồi, thương thế đã khỏi, thểcũng đã được chữa trị, nhưng ta lại quay về Lệ quỷ rồi,vốn có lẽ phải mất một thời gian để tu luyện mới có thể quay lại cùng ngươi chiến đấu, ai ngờ ngươi lại vào một thể tu vi kém như vậy, còn cả ta, hahahaaha.” Quỷ nhỏ ngồi trên vai ta mà cười khanh khách, ta không chịu nổi liền kéo nó xuống cốc đầu nó một cái, A Tranh đột ngột bị cốc đầu, mặt liền ấm ức ngẩng nhìn ta, để nhóc quỷ này ăn vạ ta liền mở miệng nói trước: “Ta còn có việc phải , ngươi mau quay lại hải của ta mà tu dưỡng đi, đừng ra ngoài, nhỡ người ta tưởng ta là quỷ tu là cả ta ngươi đều đi đời nhà luôn đấy.” A Tranh không muốn lắm nhưng đến tình hình hiện tại cũng không thích hợp nên liền quay lại bên trong hải của ta, ta liền truyền âm mà hỏi nó: “Ngươi tỉnh lại từ khi nào?” Đứa trẻ giọng quỷ non nớt trả lời ta:” Từ lúc ngươi tới cái gọi là chợ đen, ta đã tỉnh nhưng vì ngủ quá kịp thích ứng nên phải đến khi ngươi trở về ta mới có thể nói chuyện hoạt động thường.” Ta chỉ ồ một sau đó đi xuống trả tiền trọ rồi rời đi, sau khi ra ngoài ta liền thay một bộ hắc bào đeo mặt nạ quỷ che hết cả khuôn mặt sau đó liền ra khỏi thành, tiến về phía Rừng Vực, đó cách Liên Hoa Thành cũng khá xa, mà ta thì không biết ngự kiếm, nói đúng thể này quá không thể ngự kiếm, ta chỉ có thể truyền âm gọi A Tranh 6 con quỷ khác kêu tàn hình rồi mang nàng bay đi, tuy A Tranh sức mạnh suy giảm nhưng ở này tu vi của con nhóc cũng tương đương Trúc cơ đỉnh phong đến Kim đan sơ kì nên cũng không phải lo, A Tranh thì biết chuyện mặc dù không vui nhưng vẫn ra giúp, còn 6 con quỷ kia đều là cấp bậc Tử Y quỷ cũng là cấp bậc Nguyên Anh đỉnh phong, bọn nhìn ta một hồi rồi có một con trong nhóm : “A, tiểu An Chi là giống Conan uống thuốc độc thu nhỏ sao, tại sao lại bé như này, lại còn như vậy.” Khóe mắt ta giật giật, đúng là khi xem phim không nên lôi mấy tên quỷ này xem cùng mà, một đứa khác trong đám lại nói: “ này là nào, nhìn lạ như vậy, không phải là tiểu An Chi bị bắt cóc rồi ném sang đó chứ.” Ta nhìn kẻ nói, à ừ thì ta cũng từng mình bị bắt cóc đấy, trầm mặc trong giây lát ta quyết định kể hết cho đám này để đỡ đoán mò lung tung, sau khi ta kể lại mọi chuyện, lại có một con trong nhóm kêu : “Thật kích thích nha, ngươi đọc trộm tiểu thuyết không như vậy không ngờ có ngày cùng ngươi không thật, đúng là quá kích thích rồi.” Ta cạn lời, không biết nên nói gì, nhưng ta thôi tốt nhất ta không nên nói gì, đám dở hơi này có trí tưởng tượng quá mạnh, đồng hànhcùng nhau như vậy rồi nhưng ta vẫn không thích ứng nổi sự khùng điên của bọn , thôi mệt rồi, hủy diệt hết đi.

Đọc Chương 3: A Tranh của truyện Tiểu muội có chút không thường.. mới tỉnh dậy bản ở một xa lạ ta cảm có dự cảm bất ổn. Điều đầu tiên ta đến chính là “mình bị bắt cóc rồi sao??” Nhưng để ta kịp nhiều thì trong đầu ta đột ngột xuất hiện những dòng kí ức kì lạ cứ cuộn trào khiến đầu ta đau nhức dữ dội, trong dòng kí ức đó ta biết được một sự thật kinh hoàng, ta vậy mà không rồi, lại còn vào cuốn sách mà ta đọc dở, đã thế còn là nhân vật pháo hôi chứ. Rốt cuộc là vì sao, chẳng lẽ chỉ vì trong khi vẽ phù ta lười biếng mà lại bị trời phạt đưa đến thế giới khác rồi??

Ta vốn dĩ là một sinh viên, chỉ là không được thường một xíu, cũng chỉ vì ta có mệnh cách thuần âm đặc biệt nên từ nhỏ gia đình đã để ta cho một vị đạo trưởng nuôi nấng để ông dạy ta đạo pháp. Ban ngày ta đi học một sinh viên thường, ban đêm phụ đi giúp người ta trừ diệt quỷ hay xem phong thủy bảo địa. Những lúc rảnh rỗi thì phụ thường bắt ta luyện vẽ bùa học mấy cái pháp môn, tâm pháp của ông, ta là thuộc loại trí nhớ tốt, học cũng nhanh nên những thứ đó ta đều sớm đã hiểu rõ, thế nên những lúc phụ không có nhà ta đã lén mua tiểu thuyết về đọc. Ấy vậy mà ta lại vào trong cuốn tiểu thuyết đó rồi, một cuốn tiểu thuyết tu tiên mất não, nữ chính ngốc nghếch nhưng được trời ban thiên phú không tồi, được nhận vào đệ tử truyền của một trong năm tông phái mạnh nhất, vì gương mặt xinh đẹp mà được mọi người ưu ái bảo vệ, yêu thương. Ngay cả yêu quỷ quái gì cũng rung động với nàng rồi để dấy một cuộc chiến vô nghĩa khiến sinh linh đồ thán. Còn người mà ta vào là một pháo hôi độc ác, tư chất kém, được tông chủ nhặt về nuôi nên được đặc cách nội môn đệ tử, nhưng lại luôn ghen tị với nữ chính được mọi người yêu thương nên không ít lần hại nàng sau đó bị đám liếm cẩu của nữ chính gi.ết ch.ết. 

Nhưng thông qua kí ức của nguyên chủ thì ta lại không phải như sách nói, cái tư chất kém mà đám người kia nói nguyên chủ vì trong người nguyên chủ không chỉ có đủ ngũ hành linh căn mà còn có ba loại linh căn biến dị, điều này khiến việc tu luyện của nguyên chủ khó khăn nên mới bị coi là phế vật. Nhưng đó là trong mắt họ, còn trong mắt ta chính là một thể tuyệt vời để tu luyện.

Tùy chỉnh
Danh sách chương