Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“…”
Tôi mỉm cười an ủi anh, với anh:
“Bác chắc từng nghe tai nạn ở đường Đông Hoàn 5 năm trước rồi.”
anh liền trầm xuống.
“Năm ấy, trên đường nhà, ba gặp tai nạn. Ba qua đời, may mắn sống sót nhưng mất thị lực. May có cô gái trong số nạn nhân hiến giác mạc trước qua đời, nhờ đó mới lại được.”
Mọi ánh đổ dồn vào , khuôn mặt anh nặng trĩu.
anh dịu dàng vỗ : “ , đã qua rồi. này nhà, bác coi như ruột.”
rời nhà anh, anh đưa tôi .
Trên xe, tôi : “Em nghĩ ba anh sẽ em, khoảng cách mình khá lớn.”
Anh cười: “Chỉ cần người anh , họ cũng sẽ .”
Dưới chung cư, anh ôm tôi:
“ , anh có muốn em.”
“ gì?”
Anh định mở miệng thì điện thoại reo. tên gọi, sắc mặt anh nghiêm trọng.
“Được, tôi đến ngay.”
Anh cúp máy, tôi:
“Chú gọi, sức khỏe Lưu ổn. Mình ngay.”
Tôi sững sờ anh.
“ kịp giải , em cùng anh, mọi .”
Tôi gật đầu.
Đến viện, chú ngạc nhiên, chỉ dấu tôi vào gặp Lưu lần cuối.
Nước tôi trào . Bà bình an trong vòng tôi chú .
với chú: “Chú, việc này giao lo liệu.”
Chú lặng lẽ gật đầu.
Anh quay sang tôi: “Em ở đây với chú nhé.”
“Dạ.”
anh rời , tôi ngồi cạnh chú trên hành lang viện. chú lặng im, tôi cố nén nước an ủi:
“Chú đừng buồn quá ạ.”
Chú lấy từ túi chiếc nhẫn vàng đưa tôi:
“Đây chiếc nhẫn bà ngoại để lại, định gái chúng ta, , đeo ngày cưới. Giờ giao , coi như quà cưới .”
Tôi vội từ chối:
“ thể , quá quý giá.”
Chú lắc đầu:
“ cứ . Chúng ta coi như gái. Nếu biết chắc vui.”
Tôi nhẫn, nghẹn ngào:
“Cảm ơn chú.”
Chú nhẹ nhàng: “ , sống thật hạnh phúc, thay tâm nguyện nhé.”
Tôi hỏi điều băn khoăn: “Chú, thế nào?”
“ biết à? vị hôn thê của .”
Nghe vậy, tôi mơ hồ hiểu hết.
Quay lại anh bận rộn lo hậu sự, tôi thầm nghĩ, người anh phải tôi.
tang lễ Lưu, tôi thẳng thắn:
“ , mình chia .”
Anh tôi mệt mỏi: “Em biết hết rồi sao?”
“Đúng. Anh đến với em vì giác mạc vị hôn thê nằm trong em.”
Anh đau đớn kể , khẳng định:
“Anh yêu em vì em chính em, phải đôi . Nếu thật lòng, anh đã giữ em thế này.”
Tôi đáp: “Anh, em cần thời gian.”
đó nhờ bạn thân, tôi nên trân trọng tình cảm anh dành.
Tôi quyết định đợi anh dưới tòa tập đoàn. anh bước , tôi chạy đến ôm chặt.
“ , em yêu anh chỉ vì đôi mà cả em đây.”
Anh thở phào, siết chặt tôi trong vòng .