Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/50R1JFMfmi

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Mơ giữa ban ngày.”
đi ngày càng gần.
Sắp đi đến trước mặt tôi mẹ tôi, tôi liền nghe giọng Tô .
“, học bá, đứng đây gì thế?”
“Gà rán đều đến rồi, chỉ chờ nước chanh của ngài.”
“ đứa không có mắt? Không học bá chúng ta kéo không nổi xe sao?”
Bạch Thừa không lúc nào chạy đến phòng bảo vệ lại mượn một xe , trên đó còn một cái ghế.
“ học bá, xe.”
“Đừng chê, đợi cậu học, tôi lái Bugatti Veyron đưa cậu đi báo danh.”
hoàn phớt lờ tồn tại của mẹ tôi, không lại dấu vết rút cánh tay tôi khỏi tay mẹ.
Đỡ tôi xe .
10.
Mẹ tôi hơi sững sờ.
Theo kinh nghiệm trước đây của bà, chiêu giả thê t.h.ả.m bà luôn dùng đâu thắng đó.
Hôm nay lại thất thủ.
Bà đột nhiên tỉnh táo lại, hướng tôi khóc gào:
“Tiểu Khê, Tiểu Khê, tuần con về nhà xem mẹ được không?”
Tay kéo xe Tô , ngoáy tai, nhăn nhó với Bạch Thừa bên cạnh cầm :
“An ninh trường ngày càng kém, tôi phải đi dọa hiệu trưởng, không tăng cường quản lý an ninh, khoản đầu tư hai mươi triệu của lão Tô đừng mong được chuyển nữa.”
Bạch Thừa gật đầu:
“Tôi cũng thế, ca cậu khi nào đi dọa, an ninh trường tệ như , sau nếu chạy vào bắt cóc tôi thì sao.”
Nghe hai người nói chuyện, tôi không nhịn được cười.
Tô quay đầu nhìn tôi ngồi trên xe bị nó kéo đi:
“Được, lát tan học đi dọa một chút.”
Mặc dù từ cổng trường đến lớp học có không ít người quay đầu nhìn tôi ngồi trên xe , tôi cảm hơi ngại.
Nhưng trong lòng tôi lại ấm áp.
không hỏi tôi một câu nào, chăm sóc lòng tự trọng mong manh của tôi.
Về đến lớp.
Tô Bạch Thừa phân phát nước chanh, gà rán .
cùng hai chị em gọi tôi hành lang.
Cô nhìn tôi, giơ tay sờ mặt tôi.
Móng tay đính đá trên tay lấp lánh dưới ánh mặt trời.
“Cậu là người thông minh, cái gì nên nói cái gì không nên nói, cậu chứ?”
Tôi trong não điên cuồng hồi tưởng mình có nói gì không nên nói.
Bài tập của cô tôi cũng bảo đảm chất lượng hoàn thành đúng giờ.
Tôi thực nghĩ không rốt cuộc chỗ nào trêu chọc tiểu thư .
Âm thanh móng tay trong suốt gõ trên màn hình tôi ngày càng căng thẳng.
“Alo, daddy à.”
Điện thoại bên kia đến giọng đàn ông trung niên:
“Sao ?”
“Daddy, con gần đây thực có học tốt, gần đây bài tập tay con đau quá, bài tập hôm qua mẹ xem còn khen con.”
“Daddy, bố không tin học bá lớp con nói với bố, cô là hạng nhất khối, điểm trần cũng có thể đỗ Hoa Thanh đó.”
Nói xong, cô bật loa ngoài, đưa điện thoại đến trước mặt tôi.
cho tôi một ánh mắt cảnh cáo.
“Chú, chào chú, cháu là, cháu là Lâm Khê, bạn gần đây thực có học tập nghiêm túc, bài tập hôm qua là bạn tự .”
“ sao, Lâm Khê? Ừ, cháu thi tháng bao nhiêu điểm, ta sẽ trợ lý đi xác minh thành tích của cháu, xem lời cháu nói có đáng tin không.”
Tôi nuốt nước bọt:
“Dạ, dạ, chú, cháu thi tháng hạng nhất khối, tổng điểm 900, cháu thi 892.”
Điện thoại bên kia yên tĩnh một phút.
Một phút chờ đợi là một phút dài nhất đời tôi.
Tôi thậm chí có thể nghe tim mình đập.
Điện thoại bên kia đến giọng nam khác:
“Chủ tịch, lúc nãy tôi đã xác minh với giáo viên chủ nhiệm của tiểu thư, bạn Lâm Khê thực thi 892 điểm, là hạng nhất khối, không nói dối.”
11
Một trận tiếng cười giàu có đến:
“Ha ha ha ha ha ha ha ha, không hổ là con gái ta, lớn rồi hiểu chuyện, học tốt rồi. tiêu vặt một tháng cho con thêm một trăm vạn.”
cầm điện thoại về:
“Daddy, học tập tốn sức lắm, con ngày ngày nhiều bài tập như , tay đau, thêm năm mươi vạn nữa đi, được không.”
Điện thoại bên kia lại đến một trận tiếng cười giàu có:
“Được được được, thêm năm mươi vạn.”
đắc ý cúp điện thoại, từ trong túi lấy một chiếc điện thoại mới nhất, ném cho tôi:
“Hôm qua mua, màu không thích, thưởng cậu.”
“Mau vứt cái điện thoại cũ đó đi, mỗi lần đợi cậu phát bao lì xì đều phải đợi rất lâu, trễ tôi cướp suất bài tập.”
nói xong quay người đi cùng hai chị em.
Tôi nhìn chiếc điện thoại mới nhất trong tay, thích thú.
Hôm qua giờ nghỉ, nghe cùng đứa con nhà giàu trong lớp phàn nàn không cướp được màu ưa thích.
Nói đợi cướp được màu ưa thích, lập tức đổi.
Tôi vào lớp học, trên bàn gà rán, nước chanh .
Hehe, bữa tối hôm nay phong phú thật!
Tôi đem dữ liệu trong điện thoại cũ chuyển vào điện thoại mới.
Thời gian chờ , tôi điện thoại một bên từ từ đợi.
Tay trái cầm , tay phải cầm bút bài tập mới.
Có cuốn sách bài tập, thầy giáo cách hai ba ngày sẽ giao một lần.
Tôi có thời gian sẽ trước.
Đợi thầy giáo giao đến, tôi trực tiếp chép là được.
Như còn có thể nhận thêm đơn.
Giờ tự học tối sắp kết thúc.
người giận dữ xông vào lớp tôi.
Tôi dừng bút trong tay, tò mò nhìn về chỗ ồn ào.
Không ngờ thẳng tiến về phía tôi.
Một cô gái giận dữ vỗ bàn học tôi:
“Lâm Khê, nộp lại lớp chúng tôi bị mất!”
Cây bút trong tay tôi rơi trên bàn:
“ lớp gì, cậu đang nói gì ?”
Trong lớp lập tức yên tĩnh.
Cô gái đó bị thái độ của tôi đến thân thể run :
“Cậu!”
“Cậu lấy trộm hai vạn lớp chúng tôi! Mau nộp !”
Tôi nhíu mày.
“Cậu nói gì, lớp gì, tôi căn bản không .”
12.
Cô gái hai tay dùng sức chống bàn học tôi:
“Cậu đừng giả vờ, ai không cậu là học sinh nghèo duy nhất trường được miễn học phí?”
“Trước còn bị người lấy trộm xúc xích mèo con trường.”
“Cậu đã có án!”
Tôi đứng dậy, nhìn thẳng đôi mắt cô .