6.
đường, tôi và An Đặc gặp một cô nàng Omega trong cơn phát tình.
Mùi hương của cô ấy thu hút tất cả những Alpha xung quanh, đồng cũng khiến An Đặc chú .
Khi cô nàng Omega đó sắp bị tấn , An Đặc phát tán tin tức tố để trấn áp những Alpha có mặt, nhưng điều đó lại l.à.m t.ì.n.h trạng của cô ấy trở nên nghiêm trọng .
Tôi nhanh chóng đưa cô nàng Omega đó lên xe, tiêm cho cô ấy liều thuốc ức chế thử nghiệm đầu tiên mà chúng tôi nghiên cứu ra.
loại thuốc ức chế giai đoạn thử nghiệm này không gây nguy hiểm cho sức khỏe, nhưng lại có rất nhiều tác phụ.
Cô nàng Omega vật vã trong vòng tay tôi, bản năng của Omega, cô ấy há miệng cắn vào cổ tôi.
Tôi rên nhẹ, vỗ về nhẹ nhàng sau lưng cô ấy, thì thầm an ủi.
Cô ấy vừa khóc xin lỗi, vừa không thể kiềm chế mà vặn mình từng lúc.
Tôi kéo rèm cửa trước và sau lại, lấy ra món đồ chơi nhỏ cho cô ấy dùng.
Đây là cách xả hơi hiệu quả nhất cho những Omega trong cơn phát tình, làm nhiều rồi tôi cũng quen.
Khi cô nàng Omega đã ổn định, tôi đưa cô về ấy chỗ an toàn trong viện nghiên cứu.
“Làm vất vả rồi.”
An Đặc nhìn thấy tôi bước ra, đưa cho tôi một cốc cà phê.
Tôi nhận lấy cà phê, không nói gì, lặng lẽ ngắm nhìn mặt trăng ngoài cửa sổ, y như mặt trăng trong kiếp trước của tôi.
thế trông giống hệt nhau, nhưng con người ở đó lại khác biệt rất nhiều.
“Tiểu thư Beta rõ ràng không phải Alpha, vậy mà lại là người bận rộn nhất nơi này. Cô có hối hận khi chọn làm ở chỗ này không?”
7.
Khi An Đặc nói câu đó, nét mặt anh ta toàn không thể chê vào đâu được, tôi không biết anh ta thật sự quan tâm tôi chỉ thử thách thái độ của tôi.
“Tại đây, mỗi khi Omega phát tình, ngoài tôi ra thì cả Alpha và Beta bị ảnh hưởng. Nhiệm vụ của anh là duy trì trật tự xã hội, còn nhiệm vụ của tôi là nghiên cứu ra thuốc ức chế để cứu Omega. Chúng ta có trách nhiệm không thể từ chối, đúng không?”
Tôi nói câu xã giao này mà không để lộ sơ hở nào, khiến An Đặc cảm thấy chán nản, quay lưng bước đi.
Lúc rời đi, anh ta để lại một câu nói: “Nếu cô không phải là Beta thì tốt rồi.”
Câu nói khiến tôi bối rối, không rõ anh ta muốn tôi là Alpha Omega.
“ anh là gì?”
Tôi quay đầu nhìn , nhưng đã không còn thấy bóng dáng An Đặc nữa.
Trong vòng tròn xã hội đầy rẫy Alpha và Omega này, tôi là Beta số một, nhưng không tìm được một chốn thuộc về riêng mình.
Khoảng gian ở trung tâm tiếp nhận có Omega mới gia nhập thì Alpha+ như An Đặc cũng không cần tới.
Lúc đi tuần tra, chúng tôi chẳng nói câu nào.
Tôi muốn hỏi anh ta vì sao lại hy vọng tôi không phải là Beta, nhưng nhìn vào vẻ cô đơn lạnh lùng kiêu ngạo mặt An Đặc, tôi không thể mở lời.
gặp lại An Đặc, anh ta một cô gái đầy m.á.u xuất hiện trước mắt tôi.
8.
Cô gái được An Đặc đến trung tâm tiếp nhận là người tôi quen, chính là chị gái của em trai Omega ở đây.
chị em là Omega, chỉ khác là chị gái vì nồng độ pheromone khi phát tình chưa tới mức phải vào trung tâm, nên sống cuộc sống bình thường bên ngoài.
Omega mỗi tháng có vài ngày phát tình định, những ngày này nếu không bị đưa vào trung tâm thì sẽ nghỉ ngơi ở nhà.
Chị gái Omega vốn cũng vậy, nhưng nọ ngoài kỳ phát tình, cô ấy lại gặp phải một Alpha khiến chị phát tình sớm.
lẽ thường, đây là dấu hiệu của mối duyên định mệnh giữa Alpha và Omega, nhưng người Alpha này lại là kẻ cực đoan căm ghét Omega.
Anh ta nhìn chị gái Omega phát tình, không đỡ mà để những Alpha khác tấn cô ấy.
Khi An Đặc tới, chị gái Omega đã bị những Alpha kia hành hạ đến thê thảm không nhận ra.
Tôi nhận chị gái Omega từ tay An Đặc và tiến hành chữa trị.
Đáng tiếc thương tích quá nặng, tôi không cứu được cô ấy.
Tôi muốn lấy chiếc khăn trắng phủ lên người cô ấy, nhưng đôi tay run rẩy không kiểm soát nổi, gắng mãi cũng không nhấc lên được.
An Đặc gọi người lo liệu hậu sự cho chị gái Omega, rồi dẫn tôi ra ngoài trung tâm.
Ở nơi chỉ có mình tôi và An Đặc, tôi không cam bật khóc.
Cô ấy không có lỗi gì, gặp đúng định mệnh, đáng lẽ ra phải được sống một cuộc đời hạnh phúc.
Tại sao thế này lại đối xử tàn nhẫn những Omega yếu đuối như vậy?
9.
An Đặc đứng trước mặt tôi, không nói gì, lặng lẽ nghe tôi than thở về sự bất của thế .
Đợi đến khi tôi bình tĩnh lại, anh mới lên tiếng: “Cô định xử lý sao em trai cô ấy?”
Trước đó, An Đặc đã tiếp xúc em trai Omega, và qua pheromone của người, anh đã nhận ra là chị em ruột.
Nghe An Đặc nhắc đến em trai Omega, tôi càng thêm nặng trĩu.
Cậu ấy năm nay mới 18 tuổi, độ tuổi đáng lẽ nên ngồi ghế nhà trường, nhưng vì pheromone quá mạnh, cậu bị đưa vào trung tâm tiếp nhận.
Lúc em trai đến trung tâm, tôi đã từng nhìn thấy chị gái, lúc đó cô ấy dịu dàng an ủi em trai mình, nói rằng mình làm chăm chỉ bên ngoài, sẽ sớm đến đón em về nhà.
Nhưng không ngờ, chỉ một năm sau, chị em đã chia lìa mãi mãi.
“Nếu cô không thể mở lời, tôi sẽ thay cô nói. Nếu tôi phát hiện sớm , có lẽ này đã không xảy ra.”
Tôi không dám tưởng tượng cảnh An Đặc gặp em trai sẽ như thế nào.
Liệu cậu ấy có bị ảnh hưởng bởi pheromone của An Đặc mà phát tình bản năng Omega, sẽ đau khổ vì mất đi người thân?
Tôi lắc đầu, nói sẽ tự mình nói .
Em trai luôn là Omega ngoan ngoãn nhất trung tâm, nếu còn trong phạm vi kiểm soát được, cậu ấy chưa từng làm phiền đội ngũ nhân viên.
Nhìn vào khuôn mặt thanh tú của cậu ấy, đã chuẩn bị lời nói, tôi không thể nói ra.
Em trai bỗng nở một nụ cười đầy ẩn , ngẩng đầu nhìn lên trần nhà rồi nói rằng cậu đã biết của chị gái rồi.
10.
Trung tâm tiếp nhận không cho phép những Omega có pheromone vượt ngưỡng rời đi, nhưng những hành vi khác không bị hạn chế.
Em trai đã xem tin tức về chị gái mạng, cũng biết chị gái vừa được cấp cứu trong phòng mổ ngay dưới tòa nhà này.
Beta và Omega có kỹ thuật y tế hạn chế, nếu không có sự can thiệp của Alpha thì rất khó thành các ca phẫu thuật khó.
Cậu hiểu rằng chị mình gần như không thể qua khỏi.
Đối diện em trai bình tĩnh cả tôi, tôi ngập tràn sự hổ thẹn.
“Xin lỗi.”
“Chị không cần xin lỗi em, đây không phải lỗi của chị.”
Em trai không chỉ nói suông, mà dùng cả hành động để thể hiện, cậu chặt lấy tôi, đầu dựa vào vai tôi.
Tôi ngửi thấy mùi hoa dành dành đặc trưng của cậu ấy, đứng yên để cậu ấy mình.
Sau khi bình tĩnh lại, em trai nhờ tôi một , cậu muốn đi dự đám tang của chị gái mình.
Những Omega có pheromone vượt ngưỡng không được phép rời trung tâm, vì thế về nguyên tắc em trai không thể tham dự đám tang.
biết yêu cầu của cậu không thể thực hiện, tôi đến hỏi kiến trưởng trung tâm.
Trưởng trung tâm vốn nghiên cứu thuốc ức chế pheromone của Omega, nghe tôi nói liền dừng tay.
“Đây không phải nhà tù, cô cứ đưa cậu ấy đi đi.”
điểm phát tình của Omega trong trung tâm không định, tôi lo em trai ra ngoài sẽ đột ngột phát tình.
“Hiện tại thuốc ức chế chúng ta nghiên cứu còn nhiều tác phụ, nhưng toàn có thể ngăn Omega phát tình. Tiểu Trần ấy, cậu ấy đã quyết tâm rồi, sẽ không bị tác phụ đánh bại đâu, đúng không?”