Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

11.

Có sự cho phép của sở trưởng, tôi đem chuyện thuốc ức chế nói cho em trai Omega.

Cậu ấy không chút do , đưa tay ra cho tôi, bằng hành động khẳng định quyết tâm phải đến tang lễ của chị gái.

Trong lòng tôi dấy lên muôn vàn cảm xúc, cuối cùng vẫn đẩy mũi kim, đưa loại thuốc ức chế với tác dụng phụ cực lớn vào cơ thể cậu.

Ban đầu, cậu ấy còn có thể được nét mặt bình thường, nhưng mồ hôi ở thái dương ngày một nhiều, rồi cất nói khẽ:

“Chị… có thể ra ngoài trước không?”

Tôi gật đầu, lặng lẽ phòng. Ngay khi cánh cửa khép lại, tiếng gầm nghẹn đau đớn vang lên từ bên trong.

Sau đó, tôi đưa em trai đã tiêm thuốc đến tang lễ.

Cả buổi, cậu ấy vẫn được bình tĩnh, thậm chí còn khẽ an ủi cha đang đau đớn đến tột cùng.

Còn tôi, mang theo nỗi áy náy với cha hai chị em, chỉ dám đứng ngoài lễ đường.

Khi gia đình tiễn hết khách đến phúng viếng, họ bước về phía tôi.

Tôi cúi người thật sâu, nói:

“Xin lỗi… tôi đã không thể được sinh mạng của con gái hai bác.”

Tôi vẫn khom lưng, không dám nhìn thẳng, nhưng rồi có hai bàn tay từ hai phía đỡ tôi.

Ba Trần nở nụ cười gượng gạo.

Họ hiểu rõ căn nguyên bi kịch không phải ở tôi, mà là do xã hội bất công này, do sự phớt lờ của cái gọi là “định pheromone”.

Nếu không có thuốc ức chế tôi nghiên cứu ra, thì con trai họ thậm chí còn chẳng thể lễ tang của chị gái mình.

Bởi thế, họ không trách tôi.

Tang lễ kết thúc, tôi đưa em trai Omega trở lại trại an . Nhưng chưa kịp yên ổn, chúng tôi đã bị một đám Alpha bao vây.

12.

Chị gái Omega đã bị tập kích, bạn đời định của cô ấy bị kết án, còn đám Alpha tấn công cô ấy thì chỉ có một phần bị bắt.

Trong số đó, vài Alpha nhờ quyền lực cá hoặc gia đình mà thoát tội.

Chúng chẳng hề có chút áy náy nào vì cái c.h.ế.t của cô ấy, thậm chí còn ngang nhiên xuất hiện ở tang lễ để dòm ngó.

Biết được mối hệ giữa em trai và chị gái Omega đã bị hại, chúng nảy sinh ác ý, bám theo.

Tôi lập tức bước lên, dang tay che chở trước mặt cậu ấy:

“ Tôi là viên nghiên cứu của viện an , xin các anh tránh ra, đừng cản trở công việc của tôi.”

Viện an chính phủ, ngay cả Alpha cũng không thể tùy tiện ra tay với người của cơ .

Nhưng bọn họ còn tồi tệ hơn tôi tưởng.

“Cút sang một bên! Một Beta mà cũng dám mạnh trước mặt tao à?”

Tên Alpha cầm đầu đẩy tôi ra, sấn tới chỗ em trai.

Hai Alpha chặn đường, không cho tôi lại gần.

“Mày và chị mày đều là Omega, hẳn mùi vị cũng chẳng . Nói mới nhớ, tao còn chưa từng chơi thử Omega nam.”

Vừa buông lời bẩn thỉu, hắn vừa thả tin tức tố, muốn kích phát cơn động dục của em trai.

Nhưng dưới tác dụng của thuốc ức chế, em trai hoàn toàn không bị ảnh , chỉ nhìn thẳng hắn bằng ánh mắt đầy căm hận.

Thấy cậu không phản ứng, Alpha kia khẽ tặc lưỡi kinh ngạc, đưa tay về phía em trai, định cưỡng bức.

Tôi lập tức tung chân, đá mạnh vào hạ bộ tên đứng gần .

lúc hắn ôm quằn quại, tôi tung thêm một cú đ.ấ.m thẳng vào mũi.

Beta vốn không thể đấu lại Alpha, đó là sự thật ai cũng biết. Nhưng người tôi từng tiếp xúc đều là những Alpha tinh anh, so với họ, đám Alpha tầm thường này chẳng là .

13.

Tôi hạ gục tên Alpha chặn đường, lao thẳng về phía kẻ đang muốn xâm hại em trai.

Thấy đồng bọn bị tôi đánh lén thành công, hắn lập tức cảnh giác, bước vào thế phòng thủ, cùng tôi giằng co kịch liệt.

Thể lực của Alpha vốn không phải thứ mà Beta có thể so bì. Tôi biết nếu cứ kéo dài thế này chắc chắn sẽ bất lợi, nên vội bảo em trai mau chạy về xe.

Cậu ấy không dám khiến tôi lo lắng thêm, ngoan ngoãn nghe lời, cắm đầu chạy về phía bãi đỗ.

Nhưng chưa kịp chạy được bước, phía sau bỗng vang lên một tiếng s.ú.n.g chát chúa.

Tôi giật mình quay lại, em trai đã ngã xuống đất, bất động.

Trong khoảnh khắc phân tâm đó, cú đ.ấ.m nặng như búa tạ của Alpha giáng thẳng vào bụng khiến tôi khuỵu xuống, quỳ gập trên nền đất.

Hắn lại vung chân, đá mạnh vào đầu tôi. Khuôn mặt tôi bị ép sát xuống mặt đất, khoang mũi tức khắc tràn ngập mùi m.á.u tanh.

Chưa hả giận, hắn khạc một bãi nước bọt lên người tôi, rồi thẳng cơ thể tôi, tiến về phía em trai.

Tôi đó, toàn , không thể quay đầu nhìn.

Chỉ có thể thấy mùi tin tức tố nồng nặc, em trai, dù đã tiêm thuốc ức chế, lại đang bùng phát kỳ phát tình.

Là do ảnh của Alpha? Hay vì tiếng s.ú.n.g vừa rồi đã khiến cơ thể cậu mất khống chế?

Tiếng phản kháng đầy đau đớn của cậu truyền đến tai tôi. Tôi nghiến chặt răng, cố chống tay muốn bật dậy.

Nhưng một sức mạnh khủng khiếp lại đè mạnh xuống lưng, ép tôi lần úp mặt xuống đất.

Là hai tên Alpha lúc nãy tôi hạ gục, chúng đã kịp hồi sức.

Đảm bảo tôi hoàn toàn mất khả năng phản kháng, chúng cũng bước về phía em trai.

Tiếng vải vóc bị xé toạc xộc thẳng vào tai tôi.

14.

Tôi ra lệnh cho bản phải đứng dậy, nhưng ngoài đầu ngón tay run rẩy thì chẳng còn cách nào nhúc nhích.

Tôi hận bản đến tận xương tủy, chỉ là một Beta yếu ớt, đến cả việc bảo vệ em trai Omega cũng không làm được.

Tiếng kêu của em trai bỗng ngừng lại. Tiếp theo, vang lên là tiếng la thảm thiết của tên Alpha.

“Nguy hiểm thật, may mà tôi đến kịp.”

An Đặc vang lên từ phía sau, rồi anh bước lên, kéo tôi dậy.

Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của tôi, gương mặt vốn lạnh băng của An Đặc lập tức bùng nổ giận dữ.

Anh vòng một tay ôm tôi, đồng thời tiến về phía đám Alpha đang gục dưới đất.

“Họ vừa làm với cô?”

Ý anh rõ ràng: muốn thay tôi trả lại từng món nợ.

Tôi được An Đặc đỡ đứng dậy, nhưng việc đầu tiên vẫn là chạy đến bên em trai.

Áo sơ mi của cậu đã bị xé rách, nhưng may mắn là bọn Alpha chưa kịp thực sự ra tay thì đã bị An Đặc hạ gục.

Xác định cậu không sao, tôi mới mở :

“Chúng đánh vào bụng tôi, còn lên đầu và lưng tôi .”

Dù An Đặc giúp tôi báo thù, tôi cũng muốn bọn chúng phải chịu hình phạt thích đáng.

“Được.” An Đặc đáp ngắn gọn.

Anh lật bọn chúng ngửa ra, lạnh :

“Đánh vào bụng đúng không?”

Một cú chân của anh, mỗi tên Alpha đều hộc ngược dạ dày, nôn thốc ra tất cả.

“Còn đầu và lưng đúng không?”

An Đặc lại dùng chân lật chúng sấp, sau đó dẫm thẳng lên gáy và xương .

Tiếng xương gãy rợn người vang lên, rồi bọn chúng hoàn toàn bất tỉnh.

15.

Em trai Omega, đang trong kỳ phát tình, được An Đặc đưa về xe an toàn, vì anh là người duy không bị ảnh .

Chỉ khi chắc chắn mùi tin tức tố trong không khí đã hoàn toàn tan biến, An Đặc mới ra hiệu cho hạ tiến lên.

Một Alpha đeo kính bước đến trước mặt tôi, kiểm tra thương tích.

Tôi nhận ra người này, bác sĩ riêng của An Đặc.

Tin tức tố của Alpha+ quá đặc thù, nên mỗi Alpha+ đều được chính phủ cấp riêng một bác sĩ Alpha tinh anh để theo dõi.

Trừ mũi gãy thì hầu hết chỉ là chấn thương ngoài da, chẳng đầu chảy nhiều , nhìn mới khiến người hoảng hốt.

Bác sĩ hộp y tế ra, bắt đầu cầm m.á.u cho tôi.

Bàn tay phải của anh ta rất gần. Tôi nhìn thấy ngón tay còn hơi ửng đỏ, khẽ hít một hơi.

Với tư cách là “Beta ổn định thế giới”, tôi không bao giờ phản ứng với tin tức tố, nhưng khứu giác của tôi lại vô cùng nhạy bén.

Trên bàn tay phải ấy, tôi thấy mùi thuốc súng. Hơn , rất mới.

Khi nãy tôi chỉ nghe một tiếng súng, chính là phát s.ú.n.g đã khiến em trai gục xuống.

Tôi nhìn vào gương mặt ôn hòa nho nhã của vị bác sĩ ấy, trong lòng dấy lên nghi hoặc: phát s.ú.n.g kia, là do anh ta tự ý, hay là lệnh từ An Đặc?

Bác sĩ xử lý xong vết thương cho tôi rồi đi.

Biết tôi đau đớn đến mức không thể tự đi, An Đặc đỡ tôi ngồi vào xe.

Tôi nhịn không được, mở hỏi:

“Ngài An Đặc, vì sao ngài lại có mặt ở đây?”

An Đặc chỉ tay về phía em trai đang hôn mê trong xe, thản nhiên đáp:

“Trùng hợp thôi. Tôi ở gần đây lo công chuyện, chợt thấy một mùi tin tức tố quen .”

11.

Có sự cho phép của sở trưởng, tôi đem chuyện thuốc ức chế nói cho em trai Omega.

Cậu ấy không chút do , đưa tay ra cho tôi, bằng hành động khẳng định quyết tâm phải đến tang lễ của chị gái.

Trong lòng tôi dấy lên muôn vàn cảm xúc, cuối cùng vẫn đẩy mũi kim, đưa loại thuốc ức chế với tác dụng phụ cực lớn vào cơ thể cậu.

Ban đầu, cậu ấy còn có thể được nét mặt bình thường, nhưng mồ hôi ở thái dương ngày một nhiều, rồi cất nói khẽ:

“Chị… có thể ra ngoài trước không?”

Tôi gật đầu, lặng lẽ phòng. Ngay khi cánh cửa khép lại, tiếng gầm nghẹn đau đớn vang lên từ bên trong.

Sau đó, tôi đưa em trai đã tiêm thuốc đến tang lễ.

Cả buổi, cậu ấy vẫn được bình tĩnh, thậm chí còn khẽ an ủi cha đang đau đớn đến tột cùng.

Còn tôi, mang theo nỗi áy náy với cha hai chị em, chỉ dám đứng ngoài lễ đường.

Khi gia đình tiễn hết khách đến phúng viếng, họ bước về phía tôi.

Tôi cúi người thật sâu, nói:

“Xin lỗi… tôi đã không thể được sinh mạng của con gái hai bác.”

Tôi vẫn khom lưng, không dám nhìn thẳng, nhưng rồi có hai bàn tay từ hai phía đỡ tôi.

Ba Trần nở nụ cười gượng gạo.

Họ hiểu rõ căn nguyên bi kịch không phải ở tôi, mà là do xã hội bất công này, do sự phớt lờ của cái gọi là “định pheromone”.

Nếu không có thuốc ức chế tôi nghiên cứu ra, thì con trai họ thậm chí còn chẳng thể lễ tang của chị gái mình.

Bởi thế, họ không trách tôi.

Tang lễ kết thúc, tôi đưa em trai Omega trở lại trại an . Nhưng chưa kịp yên ổn, chúng tôi đã bị một đám Alpha bao vây.

12.

Chị gái Omega đã bị tập kích, bạn đời định của cô ấy bị kết án, còn đám Alpha tấn công cô ấy thì chỉ có một phần bị bắt.

Trong số đó, vài Alpha nhờ quyền lực cá hoặc gia đình mà thoát tội.

Chúng chẳng hề có chút áy náy nào vì cái c.h.ế.t của cô ấy, thậm chí còn ngang nhiên xuất hiện ở tang lễ để dòm ngó.

Biết được mối hệ giữa em trai và chị gái Omega đã bị hại, chúng nảy sinh ác ý, bám theo.

Tôi lập tức bước lên, dang tay che chở trước mặt cậu ấy:

“ Tôi là viên nghiên cứu của viện an , xin các anh tránh ra, đừng cản trở công việc của tôi.”

Viện an chính phủ, ngay cả Alpha cũng không thể tùy tiện ra tay với người của cơ .

Nhưng bọn họ còn tồi tệ hơn tôi tưởng.

“Cút sang một bên! Một Beta mà cũng dám mạnh trước mặt tao à?”

Tên Alpha cầm đầu đẩy tôi ra, sấn tới chỗ em trai.

Hai Alpha chặn đường, không cho tôi lại gần.

“Mày và chị mày đều là Omega, hẳn mùi vị cũng chẳng . Nói mới nhớ, tao còn chưa từng chơi thử Omega nam.”

Vừa buông lời bẩn thỉu, hắn vừa thả tin tức tố, muốn kích phát cơn động dục của em trai.

Nhưng dưới tác dụng của thuốc ức chế, em trai hoàn toàn không bị ảnh , chỉ nhìn thẳng hắn bằng ánh mắt đầy căm hận.

Thấy cậu không phản ứng, Alpha kia khẽ tặc lưỡi kinh ngạc, đưa tay về phía em trai, định cưỡng bức.

Tôi lập tức tung chân, đá mạnh vào hạ bộ tên đứng gần .

lúc hắn ôm quằn quại, tôi tung thêm một cú đ.ấ.m thẳng vào mũi.

Beta vốn không thể đấu lại Alpha, đó là sự thật ai cũng biết. Nhưng người tôi từng tiếp xúc đều là những Alpha tinh anh, so với họ, đám Alpha tầm thường này chẳng là .

13.

Tôi hạ gục tên Alpha chặn đường, lao thẳng về phía kẻ đang muốn xâm hại em trai.

Thấy đồng bọn bị tôi đánh lén thành công, hắn lập tức cảnh giác, bước vào thế phòng thủ, cùng tôi giằng co kịch liệt.

Thể lực của Alpha vốn không phải thứ mà Beta có thể so bì. Tôi biết nếu cứ kéo dài thế này chắc chắn sẽ bất lợi, nên vội bảo em trai mau chạy về xe.

Cậu ấy không dám khiến tôi lo lắng thêm, ngoan ngoãn nghe lời, cắm đầu chạy về phía bãi đỗ.

Nhưng chưa kịp chạy được bước, phía sau bỗng vang lên một tiếng s.ú.n.g chát chúa.

Tôi giật mình quay lại, em trai đã ngã xuống đất, bất động.

Trong khoảnh khắc phân tâm đó, cú đ.ấ.m nặng như búa tạ của Alpha giáng thẳng vào bụng khiến tôi khuỵu xuống, quỳ gập trên nền đất.

Hắn lại vung chân, đá mạnh vào đầu tôi. Khuôn mặt tôi bị ép sát xuống mặt đất, khoang mũi tức khắc tràn ngập mùi m.á.u tanh.

Chưa hả giận, hắn khạc một bãi nước bọt lên người tôi, rồi thẳng cơ thể tôi, tiến về phía em trai.

Tôi đó, toàn , không thể quay đầu nhìn.

Chỉ có thể thấy mùi tin tức tố nồng nặc, em trai, dù đã tiêm thuốc ức chế, lại đang bùng phát kỳ phát tình.

Là do ảnh của Alpha? Hay vì tiếng s.ú.n.g vừa rồi đã khiến cơ thể cậu mất khống chế?

Tiếng phản kháng đầy đau đớn của cậu truyền đến tai tôi. Tôi nghiến chặt răng, cố chống tay muốn bật dậy.

Nhưng một sức mạnh khủng khiếp lại đè mạnh xuống lưng, ép tôi lần úp mặt xuống đất.

Là hai tên Alpha lúc nãy tôi hạ gục, chúng đã kịp hồi sức.

Đảm bảo tôi hoàn toàn mất khả năng phản kháng, chúng cũng bước về phía em trai.

Tiếng vải vóc bị xé toạc xộc thẳng vào tai tôi.

14.

Tôi ra lệnh cho bản phải đứng dậy, nhưng ngoài đầu ngón tay run rẩy thì chẳng còn cách nào nhúc nhích.

Tôi hận bản đến tận xương tủy, chỉ là một Beta yếu ớt, đến cả việc bảo vệ em trai Omega cũng không làm được.

Tiếng kêu của em trai bỗng ngừng lại. Tiếp theo, vang lên là tiếng la thảm thiết của tên Alpha.

“Nguy hiểm thật, may mà tôi đến kịp.”

An Đặc vang lên từ phía sau, rồi anh bước lên, kéo tôi dậy.

Nhìn thấy bộ dạng thê thảm của tôi, gương mặt vốn lạnh băng của An Đặc lập tức bùng nổ giận dữ.

Anh vòng một tay ôm tôi, đồng thời tiến về phía đám Alpha đang gục dưới đất.

“Họ vừa làm với cô?”

Ý anh rõ ràng: muốn thay tôi trả lại từng món nợ.

Tôi được An Đặc đỡ đứng dậy, nhưng việc đầu tiên vẫn là chạy đến bên em trai.

Áo sơ mi của cậu đã bị xé rách, nhưng may mắn là bọn Alpha chưa kịp thực sự ra tay thì đã bị An Đặc hạ gục.

Xác định cậu không sao, tôi mới mở :

“Chúng đánh vào bụng tôi, còn lên đầu và lưng tôi .”

Dù An Đặc giúp tôi báo thù, tôi cũng muốn bọn chúng phải chịu hình phạt thích đáng.

“Được.” An Đặc đáp ngắn gọn.

Anh lật bọn chúng ngửa ra, lạnh :

“Đánh vào bụng đúng không?”

Một cú chân của anh, mỗi tên Alpha đều hộc ngược dạ dày, nôn thốc ra tất cả.

“Còn đầu và lưng đúng không?”

An Đặc lại dùng chân lật chúng sấp, sau đó dẫm thẳng lên gáy và xương .

Tiếng xương gãy rợn người vang lên, rồi bọn chúng hoàn toàn bất tỉnh.

15.

Em trai Omega, đang trong kỳ phát tình, được An Đặc đưa về xe an toàn, vì anh là người duy không bị ảnh .

Chỉ khi chắc chắn mùi tin tức tố trong không khí đã hoàn toàn tan biến, An Đặc mới ra hiệu cho hạ tiến lên.

Một Alpha đeo kính bước đến trước mặt tôi, kiểm tra thương tích.

Tôi nhận ra người này, bác sĩ riêng của An Đặc.

Tin tức tố của Alpha+ quá đặc thù, nên mỗi Alpha+ đều được chính phủ cấp riêng một bác sĩ Alpha tinh anh để theo dõi.

Trừ mũi gãy thì hầu hết chỉ là chấn thương ngoài da, chẳng đầu chảy nhiều , nhìn mới khiến người hoảng hốt.

Bác sĩ hộp y tế ra, bắt đầu cầm m.á.u cho tôi.

Bàn tay phải của anh ta rất gần. Tôi nhìn thấy ngón tay còn hơi ửng đỏ, khẽ hít một hơi.

Với tư cách là “Beta ổn định thế giới”, tôi không bao giờ phản ứng với tin tức tố, nhưng khứu giác của tôi lại vô cùng nhạy bén.

Trên bàn tay phải ấy, tôi thấy mùi thuốc súng. Hơn , rất mới.

Khi nãy tôi chỉ nghe một tiếng súng, chính là phát s.ú.n.g đã khiến em trai gục xuống.

Tôi nhìn vào gương mặt ôn hòa nho nhã của vị bác sĩ ấy, trong lòng dấy lên nghi hoặc: phát s.ú.n.g kia, là do anh ta tự ý, hay là lệnh từ An Đặc?

Bác sĩ xử lý xong vết thương cho tôi rồi đi.

Biết tôi đau đớn đến mức không thể tự đi, An Đặc đỡ tôi ngồi vào xe.

Tôi nhịn không được, mở hỏi:

“Ngài An Đặc, vì sao ngài lại có mặt ở đây?”

An Đặc chỉ tay về phía em trai đang hôn mê trong xe, thản nhiên đáp:

“Trùng hợp thôi. Tôi ở gần đây lo công chuyện, chợt thấy một mùi tin tức tố quen .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương