Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9UsYu4WjhY

302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Ta không có, ta chỉ có người trong lều mới…”
Yến Thiệu vẫn dẫm chân chân hắn ta, dùng sức nghiến một , vị Tướng quân trẻ tuổi kia kêu một tiếng rồi lại nuốt âm thanh còn lại xuống.
Yến Thiệu cười : “Ta lại không biết, giờ đây ta còn cần giải thích cho ngươi nghe?”
Vị Tướng quân trẻ tuổi kia mặt đầy vẻ sợ hãi, như nói đó, nhưng rồi lại nuốt tất cả lời nói xuống, cuối cùng hắn ta chỉ nói:
“ tha tội! Là Trịnh Hoan mạo phạm.”
Dung Tướng quân cũng vội vàng quỳ xuống cầu xin.
Yến Thiệu liếc nhẹ Dung Tướng quân một , vị Đại Tướng quân vang danh thiên kia, lại bị ánh mắt này nhìn toát mồ hôi .
Lời hắn nói như là nói với Trịnh Tiểu Tướng quân, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào Dung Tướng quân:
“Hừ. Mọi việc đều động não, đừng để người khác biến thành bia đỡ đạn còn không biết.”
Dung Tướng quân không dám nói .
Yến Thiệu nhấc chân người Trịnh Tiểu Tướng quân, vén vạt áo ngồi xuống bên cạnh ta. này hắn mới là vị Đế vương hỉ nộ vô thường
Ta có chút cảm khái, hắn không còn như xưa, trước đây chỉ là rồng nằm trong vực sâu, giờ đây mới là hắn – con rồng thật sự. Đúng như lời tiên tri xưa.
Giọng nói của hắn đầy lùng: “Còn không cút?”
Trịnh Tiểu Tướng quân dập đầu tạ ơn, được Dung Tướng quân đỡ dậy rồi rời đi.
Sự lùng trong mắt Yến Thiệu vẫn chưa tan hết, khi ánh mắt hắn quét qua, ta vô thức lùi lại nửa bước.
Yến Thiệu như là điều ta chưa .
Sự lùng trong mắt hắn dần dần biến mất, thay vào đó là sự dịu dàng, hắn đưa tay ra với ta:
“ , cùng ta dùng bữa.”
14
Một bữa cơm ăn như ngồi trên đống lửa. Nói là hôm nay ché-m ta nhưng lại chần chừ không ra tay, thậm chí hôm nay trên bàn lại là món ăn quý hiếm chưa .
Hắn không ngừng gắp thức ăn, chất đầy bát của ta thành một ngọn núi nhỏ, hơi khoe khoang nói:
“Món này và món này, chưa ăn bao giờ, nếu thích ăn, ta sẽ bảo bọn họ thêm.”
Ta vừa kinh vừa sợ, rồi lại ăn no căng bụng.
Sau bữa cơm, hắn tỉ mỉ lau sạch hai tay cho ta. Giống như tên ở rể xưa ở thôn trang của ta.
Ta không chịu nổi, nhắm mắt hét lớn: “Yến Thiệu, chàng cho ta một chế-dứt khoát đi!”
Cảm giác này giống như một con cừu đang chờ bị giế-t . Được ăn ngon uống tốt, nhưng không biết nào sẽ bị ché-m đầu. Thà ăn no rồi bị ché-m luôn còn hơn, xong hết mọi chuyện.
Kẻ Hoàng đế này quả khác biệt, hỉ nộ vô thường, giỏi đùa giỡn người trong lòng bàn tay. Giống như vừa rồi hắn đánh phủ đầu Dung Tướng quân. Giờ hắn lại đối xử với ta một cách kỳ quặc như , dù không bị ché-m thì ta cũng bị hắn dọa chế-t rồi.
Hắn lại kéo tay ta ra trướng:
“Hôm nay thời tiết không tốt, không ché-m nữa, theo ta ra ngoài đi dạo cho tiêu cơm.”
Ta nhìn trời nắng chang chang bên ngoài lều, thời không thốt nên lời.
15
Ta căn bản không có tâm trạng ra lều đi dạo. Nhưng bị Yến Thiệu kéo tay cứng rắn lôi đi.
Dọc đường đi, tướng sĩ gặp được đều cúi chào, có người tò mò nhưng không dám nhìn, có người gan hơn thì nhìn với ánh mắt tò mò trêu chọc, Yến Thiệu thản , không hề che giấu.
Trên đường gặp Trịnh Tiểu Tướng quân, hắn ta đứng sững lại, dường như chưa cảnh này, rồi túm người bên cạnh hỏi liên tục: “Đó là , đó là đúng không, trời ơi ngài ấy đang ?”
Trên đường còn gặp Dung Dung, chiếc khăn trong tay nàng ta gần như bị vò nát, rên rỉ: “ con hồ ly tinh! Mê hoặc quân tâm! lại đối xử với nàng ta như ? Tại không đối xử với ta như ? Ta không hiểu nhưng ta rất sốc hu hu~”
Trên đường còn gặp đủ loại ma quỷ, rất náo nhiệt.
Sau này ngược lại là ta có chút ngại ngùng: “Buông tay ra, buông tay ra, mọi người đều nhìn kìa.”
Yến Thiệu kéo càng chặt hơn: “ sợ , giờ trong quân này ta nói là được.”
Rêu rao! Thật sự là quá phô trương!
hắn lại còn rất đắc ý!
Vừa lôi vừa kéo, bọn ta đi gần kho lương. Ta nhìn chiếc xe vận chuyển lương , lại nhớ lại một số chuyện cũ.
Ta hỏi hắn: “Chàng có biết không, hồi đó khi chàng đi theo Dung Tướng quân, lương trong quân của Dung Tướng quân đều là lấy từ chỗ ta.”
Hắn lại không vui, giọng nghe có vẻ buồn bực:
“ lại không biết, ta đánh nhau trong quân, đi qua cửa tử mấy lần, tin tức nàng lại đổi rể cũng truyền mấy lần.”
Ta có chút ngạc : “Ai nói với chàng?”
“Dung Tướng quân, lần nào cũng kể rất sinh động!”
Dung Tướng quân này không có việc đi kể chuyện này cho hắn ?
Hai tay hắn đặt vai ta, dùng sức lay ta nhìn thẳng vào hắn, có chút nghiến răng nghiến lợi:
“ đó ta nghĩ, ta định không thể chế-t, ta quang minh chính đại trở về, để nàng ta giỏi giang thế nào! Giỏi hơn tên ở rể sau này của nàng! Ta nàng hối hận!”
Ta nhìn ánh mắt nghiêm túc của hắn ngẩn ra, rồi không khẽ cười. Hoàng đế rồi, vẫn còn ngây thơ như .
“Thế giờ chàng có hối hận không?”
“Không.”
“… Nữ nhân nhẫn tâm này, đó bán ta đi, giờ cũng không hối hận?”
“Ừ, thế chàng định nào ché-m ta?”
Hắn như trút giận, đột ngột ôm ta vào lòng, một giọng nói đầy ấm ức vang bên tai ta:
“Ta chưa nói ché-m nàng, là nàng tự mình hiểu lầm. Ta chỉ vinh quy bái tổ, để nàng tài năng của ta, giờ nên để ta che chở cho nàng rồi.”
Lần này ta sự ngạc .
Ta khẽ đẩy hắn ra, ngẩng đầu lòng hắn nhìn hắn:
“Ngay cả khi đó ta sự bán chàng, chàng cũng không hận ta?”
Hắn cũng nhìn ta, không còn che giấu sự lưu luyến trong mắt:
“Chưa bao giờ. là người thân duy của ta.”
“Bọn họ nói ta biết nhìn người dùng người. ra ta chỉ là nếm trải đủ mọi sự ấm của thế gian, ai đối xử thật lòng với ta, ta tự biết.”
“ là người duy đối xử thật sự tốt với ta, là hy vọng để ta sống sót khi cận kề chế-t.”
Nói rồi hắn lại nghẹn lại, hơi quay đầu đi, khẽ than phiền:
“Mặc dù đó ta không hiểu vì nàng định đuổi ta ra nhà, nhưng ta chỉ đứng trước mặt nàng, nghe nàng giải thích. Nếu nàng có nỗi khổ tâm, chỉ cần nói, ta sẽ tin.”
Ta không nhịn được nữa, nước mắt tuôn rơi. Đồng thời cũng kể cho hắn nghe chuyện năm xưa.
16
Yến Thiệu quả là do ta bán cho Dung Tướng quân. Mặc dù Yến Thiệu chỉ là người ở rể của ta, nhưng hắn có sức mạnh bẩm sinh. Trong quân đội của Dung Tướng quân có một quân sư, giỏi bói toán, quân sư đưa ra một quẻ là rồng nằm trong vực sâu, phương vị chỉ thẳng thôn trang của ta. Dung Tướng quân cũng vì thế phát hiện ra sự tồn tại của Yến Thiệu.
đó mất mùa liên tiếp, thiên rất loạn, khắp nơi hào kiệt nổi . Ta là một thương nhân lương , chỉ có thể dựa vào tông tộc, nhưng một tông tộc nhỏ bé thì chống lại quân khởi nghĩa?