Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AKSXf0838c

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 4

Tôi hiệu trợ lý bật máy chiếu, màn hiển thị nội dung được chia sẻ.

Lịch sử mua sách của tôi, thư từ trao nhà xuất bản, và những bức ảnh chụp màn do các em sinh viên đăng mạng xã hội về mượn sách tôi đề xuất từ thư viện, từng trang bằng chứng được bày rõ ràng.

Biểu cảm của các phóng viên bắt trở nên nghiêm túc.

nhưng, Triệu Dũng ở phía dưới lại tiếng phản bác: “Những thứ này đều thể giả, ai biết thật giả nào, giỏi thì lớp tốt điểm danh đi, chúng em đề thi và trọng tâm đi!”

Lời nói này lập tức nhận được một tràng huýt sáo và vỗ tay hưởng ứng.

Tôn Hạo càng đắc ý hơn, chĩa chặt ống kính livestream tôi, thể đang ghi lại biểu cảm cúi nhận lỗi của tôi.

Tôi mỉm cười gật : “Bạn Tôn Hạo nói đúng, quả thực tôi nên coi trọng những yêu cầu cốt lõi của sinh viên, tôn trọng mong muốn quản lý điểm danh trên lớp của các em.”

Lời này vừa dứt, dưới khán phòng lập tức bùng nổ tiếng reo hò .

luận trên livestream của Tôn Hạo tràn ngập các nội dung [Giáo sư nhượng bộ nhanh chóng], [ hệ 00 chấn chỉnh giới học thuật thành ].

Tôi đợi tiếng reo hò dịu xuống, rồi đột ngột thay giọng điệu.

“Sau khi khẩn cấp trao khoa và nhà , tôi quyết thực hiện các điều chỉnh quan trọng sau đây đối phương thức đ.á.n.h giá và giảng dạy ‘Phê văn học đương đại’.”

người nín thở, ánh tràn đầy sự tham lam mong đợi.

Tôi nhìn họ, rõ ràng và tĩnh bố quyết : “Kể từ hôm nay, tôi hoàn toàn bãi bỏ phương thức đ.á.n.h giá chủ yếu bằng bài luận mở được sử dụng nhiều năm học này.”

Không ít sinh viên phấn khích đứng bật dậy.

Tôi không để ý, tiếp tục bố quyết mới nhất: “Để đáp ứng mong muốn của các em về điểm danh và các trọng tâm thi, học này sẽ chuyển sang chế độ đ.á.n.h giá tiêu chuẩn hóa tương tự các học bắt buộc chung. Tức là, sẽ khoanh vùng trọng tâm rõ ràng, và áp dụng thức thi đóng, điểm quá chiếm 10%, điểm thi cuối kỳ chiếm 90%.”

Khi tiếng nói dứt xuống, toàn lặng tờ một lúc, rồi ngay sau đó bùng nổ thành một tiếng ồn hơn.

Từ bài luận mở chú trọng quá , khuyến khích tư duy, giờ đây biến thành kỳ thi chuẩn hóa yêu cầu học thuộc lòng và quyết tất chỉ một lần duy nhất.

Sự chênh lệch này khiến biểu cảm của nhiều người lập tức đông cứng.

Tôn Hạo khuỵu xuống đất.

Sau khi hoàn hồn, cậu ta là người tiên nhảy dựng , chỉ mũi tôi mà chửi: “Dựa cái gì? Luận văn chúng em thể tra tài liệu, thảo luận nhau, thi đóng này không phải cô cố tình khó chúng em sao?”

Tôi lạnh lùng nhìn cậu ta: “Bài kiểm tra cuối kỳ, các em phàn nàn rằng trọng tâm thi không rõ ràng, nghi ngờ thả lỏng. Giờ đây thi đóng, tiêu chuẩn thống nhất, tuyệt đối bằng và chính, chẳng phải chính là đáp ứng yêu cầu của các em sao?”

Tôi hiệu trợ lý chuyển PPT, trên màn hiện một ảnh chụp màn thông báo vừa được Phòng Đào tạo của ban hành.

[Về cuộc điều tra sơ bộ và giải xử lý liên quan đến sự cố giảng dạy dư luận mạng gần đây], cùng vài email từ các tổ chức nghiên cứu hợp tác, bày tỏ “cần đ.á.n.h giá lại hợp tác”.

Tôi tĩnh nhìn các em sinh viên từ thái độ bất mãn, dần chuyển sang kinh ngạc và hoảng sợ, tiếp tục nói: “Do dư luận tiêu cực lần này từ các tố cáo sai sự thật gây , tổn hại nghiêm trọng đến danh tiếng học thuật của nhà và cá nhân tôi, dẫn đến nhiều dự án nghiên cứu hợp tác quan trọng đứng trước nguy cơ bị đình chỉ. Để chấn chỉnh nề nếp học tập, nhà quyết cắt giảm 30% chỉ tiêu chọn sinh viên xuất sắc của khoa Ngữ văn năm nay, các loại học bổng, suất bảo lưu nghiên cứu sinh cũng sẽ đồng bộ thắt chặt.”

Một phóng viên lập tức hỏi: “Cô Lý, cô đang dùng tài nguyên học thuật để trả thù sinh viên phải không?”

Ánh tôi lướt qua những gương mặt tái mét dưới khán đài, nhếch môi: “Tôi chỉ đang bày những hậu quả trực tiếp do sự lần này gây , tôi không hứng thú trả thù sinh viên, chỉ là để đáp ứng lời kêu gọi của các em, mà thay chủ trương giảng dạy ban .”

Sau đó, tôi cúi gập người thật sâu trước tất các em sinh viên.

“Chúc mừng các em, được ý nguyện.”

Trên mỗi gương mặt trẻ tuổi, đều viết đầy sự tuyệt vọng không thể ngờ tới.

Sau khi họp báo kết thúc, giảng đường, các bạn sinh viên ngay lập tức náo loạn.

Một cô gái khóc nức nở kêu : “Thi đóng? Điểm chiếm 90%? này thì sống sao nổi?”

“Suất bảo lưu nghiên cứu sinh bị cắt giảm, tôi chuẩn bị suốt ba năm trời để ôn thi đấy.”

Một nam sinh khác đ.ấ.m thùm thụp xuống bàn, đỏ hoe.

Ngay lập tức, ánh oán hận đều đổ dồn những kẻ khởi xướng – Tôn Hạo và Triệu Dũng.

“Tất là tại mấy người, cứ nhất quyết bày trò tố cáo cô ấy, giờ thì hài lòng chưa?”

“Đúng đó, của cô Lý vốn chỉ cần viết luận văn tử tế là qua, giờ thì tất đều toi rồi.”

“Tôn Hạo, cậu muốn chủ tịch hội sinh viên, muốn vận động phiếu bầu mình, hại chúng tôi thê thảm.”

Thủ lĩnh vừa nãy còn được người tung hô, chớp trở thành ôn thần bị người ghét bỏ.

Vài nam sinh xúc động thậm chí còn vây lại, chỉ mũi Tôn Hạo mà c.h.ử.i bới, lúc xô đẩy, chiếc điện thoại livestream của cậu ta bị giẫm nát.

Triệu Dũng sợ đến tái mét mặt, trốn sau người, nhưng bị một cô gái túm lấy cổ áo.

Tùy chỉnh
Danh sách chương