Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/709zjps85C
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi đứng anh, nửa không phản ứng lại được, trừng mắt nhìn anh không tin nổi.
“Anh nghiêm túc đấy à?”
Sầm Xuyên bình thản:
“Nhưng đó, em không được qua lại với Hứa Trì nữa.”
“ vì không tôi động vào Hứa Trì?” Tôi thấy thật khó tin.
Anh khẽ gật đầu, xác nhận suy đoán của tôi.
“Đúng . Nếu em và Hứa Trì có gì với nhau, giữa chúng ta sẽ không còn khả năng gì nữa.”
Anh đúng là quá nhiều.
Tôi bật cười:
“Giữa chúng ta vốn dĩ không có khả năng gì , tôi đơn thuần là lên giường với anh thôi.”
Vả lại rất có ngủ một lần xong là tôi buông được rồi.
Sầm Xuyên nhìn chằm chằm vào mắt tôi, nghiêm túc đến cực điểm.
“Đó là vì em nhận tôi sẽ là bạn trai tương lai của em. Em tưởng mình ngủ với tôi, nhưng tôi không để em làm những việc ảnh hưởng đến tương lai của hai đứa mình.”
Tôi thật sự hy vọng anh đến từ tương lai, chứ không đơn giản là quá tự tin.
“Được, tôi đồng cược với anh.”
“ thì tốt.”
Sầm Xuyên hài lòng nhếch môi, vòng tay qua vai tôi, đẩy tôi vào thang máy.
Tôi liếc nhìn gương tinh xảo của anh, khẽ nhướng mày:
“Đến lúc anh thua rồi, tôi sẽ chăm sóc anh thật tốt.”
“Tôi .”
Anh liếc nhìn tôi, giọng cười đầy tứ.
Tôi đứng góc thang máy, sững người một lúc mới nhận một chuyện —
Từ khoảnh khắc cược bắt đầu, bất kể ai thắng ai thua, thì 20 sau, mối quan hệ giữa tôi và anh ấy sẽ thay đổi.
cách khác, giống tôi đã đồng bắt đầu một mối quan hệ với anh rồi.
anh thì chẳng bỏ gì , còn khiến tôi hứa không được tiếp xúc với Hứa Trì.
Không lẽ… tôi bị lừa rồi?
Rõ ràng lúc nãy còn thấy mình lời to!
Tôi bắt đầu thấy bực, quay đầu nhìn anh:
“Tiêu chuẩn của tôi không thấp đâu nhé, đến lúc đó đừng có hối hận.”
Sầm Xuyên nghiêng đầu, ánh mắt sâu thẳm nhìn tôi:
“Ừ, anh không có tiêu chuẩn.”
Tôi cúi đầu, cắn môi dưới, cố nén nụ cười đang trào nơi khóe miệng, lặng lẽ tưởng tượng cảnh tôi với anh sau 20 …
Không lỗ đâu, hoàn toàn đáng!
Sầm Xuyên lái xe đưa tôi về nhà. Tôi ngồi ở ghế phụ, anh cúi người giúp tôi thắt dây an toàn.
“Tôi thật không tin nổi là anh lại tôi không xử lý được Kỳ .”
Anh dừng động tác, ngẩng đầu, nhìn tôi đầy ẩn :
“Anh thật không tin nổi, 20 sau em sẽ là bạn gái anh giờ vẫn còn đến người đàn ông khác.”
Tôi giơ hai ngón tay chọc trán anh, chữ một:
“Chú vai vế của mình , chó con không có danh phận.”
Sầm Xuyên nhắm mắt lại, lông mi khẽ run, ngẩng cổ tiến sát tôi.
Tim tôi nhảy loạn, không biết nên làm gì, lại không hôn anh ngay xe nên đành ngả người né tránh.
“Hôm nay tới đó đâu, anh không cần nịnh tôi đến mức .”
Tôi thở gấp gáp.
Sầm Xuyên từ từ mở mắt, đôi mắt phủ một lớp sương mỏng, nhìn thẳng vào tôi:
“Anh tưởng em thử dùng .”
Tim tôi đập thình thịch.
Không khí xe nóng hẳn lên.
Cho đến khi một luồng gió lạnh táp vào anh, khiến anh nhắm mắt, dụi đầu vào người tôi.
Là tôi cửa kính, để anh nhiệt.
“Tôi thấy… lần không chọn anh đưa về là đúng rồi. Đến giờ xe anh còn chịu chạy.”
Sầm Xuyên ngẩng đầu nhìn tôi, ánh mắt đầy oán trách:
“Em mỗi lần gặp là hôn . Không hôn thì thôi, sao lại gắt anh?”
đây mỗi lần gặp là hôn thật sao?
À… hình đúng.
Chết tiệt.
“Được rồi, tôi không gắt nữa. Làm ơn ngồi dậy , cằm anh cấn đau tôi rồi đấy.”
Sầm Xuyên lưu luyến rời khỏi người tôi, cuối cùng khởi động xe.
Anh lái xe rất nghiêm túc, đưa tôi vào hầm để xe, còn đích thân mở cửa xe cho tôi.
Tôi xuống xe, nhìn anh chằm chằm, lòng nảy sinh một nghi vấn:
Tại sao tôi lại có WeChat của anh ấy?
Chúng tôi quen nhau đây sao?
Anh ấy quen tôi từ bao giờ?
anh nhắc đến chuyện đó.
Sầm Xuyên cau mày:
“Sao thế? Đang cách mời anh lên nhà à?”
Tôi mỉm cười, ánh mắt lấp lánh:
“Đang tại sao Kỳ gọi anh là ‘Tiểu Sầm’, tôi có gọi không?”
Anh nhàng đóng cửa xe, dựa người vào, nghiêng đầu nhìn tôi, cười mỉm:
“Gọi chồng còn được, gọi gì không được?”
Tôi nhíu mày, không hài lòng với danh xưng sến súa đó:
“Tôi gọi ai là chồng .”
Sầm Xuyên theo phản xạ ngạc nhiên:
“Ngay chồng cũ không?”
Tôi còn ngạc nhiên hơn:
“Anh biết tôi ly hôn? Hứa Trì à?”
Anh thoáng sững người, cụp mi mắt, giọng :
“Ừm, nghe cậu ta .”
Tôi không ngờ Hứa Trì lại hay hóng chuyện thế:
“Thôi được.”
Tôi lên hai , lòng có kẹo nổ lách tách, quay người nhìn anh, gót chân xoay một vòng.
“, Tiểu Sầm… ngủ ngon nhé?”
Sầm Xuyên trêu:
“Sao không có màn mời anh lên nhà uống nước?”
Tôi cong mắt cười nhìn anh:
“ đó là để trêu Kỳ thôi.”
Điện thoại Sầm Xuyên chợt vang lên.
[Tôi , quay đầu lại thì anh lại biến mất, anh và Hứa Trì chia ca đúng không?! Mau về cho tôi!! Tôi biết cô ấy ở đâu rồi! Đừng bắt tôi cưỡi con mô tô thân yêu tìm đấy nhé!]
tôi tối sầm lại. Lại là Kỳ …
Còn gọi đó là xe mô tô à? Không tự anh bảo là mô tô phân khối lớn sao?
Sầm Xuyên nhìn tôi bất đắc dĩ, nhún vai:
“Đành chúc ngủ ngon .”
Tôi mất hứng quay , được vài , cổ tay bị anh kéo lại, xoay người nửa vòng.
Một nụ hôn nhàng chạm lên trán.
Tôi kinh ngạc nhìn anh:
“Anh…”
Đôi khi, một hôn chuồn chuồn lướt nước, lại khiến người ta nhung nhớ hơn bất cứ điều gì.
Sầm Xuyên cúi sát tai tôi, hơi thở phả vào vành tai, đầu ngón tay khẽ bóp cổ tay tôi:
“Thói quen nên duy trì.”
Tôi vô thức cúi đầu, tựa vào người anh.
Anh nhận tôi không nỡ rời xa, liền lui một , đáy mắt mang theo cười không rõ ràng.
“Anh thật sự về rồi. Hay là… em chịu thua ?”
Tôi mỉm cười:
“Tạm biệt.”
Về đến nhà, tôi mở máy tính, đăng nhập vào tài khoản Weibo phụ đã bỏ lâu, lật lại dòng status cũ.
Cuối cùng, cách đây hai năm, tôi đã đăng một dòng:
[Bao giờ mới có được một con cún độc quyền, 24/7 gọi là tới, biết làm nũng, chẳng cần danh phận, dù có một tôi chán chê quên mất vẫn ngoan ngoãn đợi tôi nhớ tới.]
Trùng khớp hoàn toàn.
Trời ban cún con?