Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

3

Lại thêm nửa tiếng trôi qua.

“Ê.”

Tôi ngẩng : “Ai là Ê?”

Cố Đình An nhục nhã ra mặt: “Trợ lý Giang…”

“Ơi.”

“…Tôi muốn đi vệ sinh.”

Tôi lôi nhà tắm ra, thản nhiên vén , mặt không đổi sắc tụt quần anh ta xuống rồi nắm lấy cần nắm nhét miệng bô.

Xoè xoè… Tiếng động vang lên nghe rõ mồn một.

Một tiếng hít khí rất nhẹ vang lên phòng.

Tôi ngẩng lên đã thấy Cố Đình An đột ngột quay mặt đi, vành đỏ hoe — trông thể bị xúc phạm ghê gớm lắm vậy.

Tôi, vụ’ trực tiếp – thấy tủi thân mà anh ta lại tủi thân trước à?

Tôi lười đoán anh ta suy diễn gì. Xử lý xong, tôi kéo quần lại anh ta một cách gọn ghẽ rồi mang bô nhà vệ sinh đổ.

Khi tôi bước ra, sắc mặt Cố Đình An đã nghiêm mặt tuyên bố giờ trở đi sẽ hợp tác điều .

Bà Cố nghe tin ấy, chuyển khoản tôi năm trăm vạn.

dãy số 0 dài ngoằng tài khoản, oán khí tôi bay sạch.

Tôi gọi mang Cố Đình An một bữa cơm trưa xịn xò.

Đã lâu không ăn cơm, giờ anh ta ngồi ăn ngấu nghiến hổ đói thai.

Chờ anh ta ăn xong, tôi gom chồng tài tích tụ mấy ngày qua lại, đập xuống bàn “bộp”:

“Làm việc!”

4

Xử lý xong đống tài , nhiệm vụ tiếp theo chính là chức năng.

Nhà họ Cố mời một đội ngũ chuyên nghiệp chăm sóc riêng Cố Đình An.

nhiệm vụ mỗi ngày tôi là trông chừng anh ta, đợi xong là đưa mấy việc cần anh ta xử lý lên.

Có lẽ là do quá khao khát được tự đi vệ sinh, Cố Đình An vô cùng nghiêm túc phối hợp điều , bác sĩ bảo sao làm vậy.

Dù có ngã bao nhiêu lần cũng không bỏ, điểm này đúng là khiến tôi anh ta bằng con khác.

Sau một tháng tích cực…

Nửa dưới mất tri giác Cố Đình An cuối cùng cũng có chút chuyển biến.

Sáng nay tôi giúp anh ta rửa mặt xong, chuẩn bị đi lấy bô hầu anh ta tiểu tiện thì bị anh ta dùng cánh tay bó thạch cao giữ chặt , nhất quyết không tôi vén lên.

Tôi hai vành tai anh ta đỏ ửng, nghi ngờ hỏi:

“Chẳng lẽ bây giờ anh mới thấy xấu hổ ấy hả?”

Thời gian sắp rồi, tôi chẳng rảnh để để tâm mấy trò ngại ngùng vớ vẩn này, dứt khoát kéo ra.

kịp kỹ, Cố Đình An đã vội dùng tay che lấy chỗ đó, thẹn quá hoá giận hét lên:

ra ngoài trước đã!”

Tôi sững , dán chặt chỗ tay anh ta che.

Cố Đình An bị liệt thắt lưng trở xuống. nên…

Tôi tròn chằm chằm, vui mừng hết biết.

Ngẩng lên đã bắt gặp ánh xấu hổ giận dữ muốn độn thổ anh ta.

Đúng lúc ấy, đội ngũ bác sĩ kiểm tra bước .

Cố Đình An rụt sâu .

Bác sĩ chủ hỏi với giọng điềm đạm:

“Hôm nay giác thế nào rồi? Phần dưới eo đã có giác ?”

Cố Đình An do dự chốc lát, nghiến răng nói:

“….”

“Tại sao lại ?” – Tôi sốt ruột, xông tới một phát lôi luôn ra, chỉ phần nhô lên, vui sướng reo to:

“Mọi đi, thế này mà nói không có giác?”

5

Đám nhân viên y tế vây lại, mặt ai cũng hớn hở trúng vé số.

Sau một nghiên cứu và thảo luận sôi nổi, các chuyên gia rốt cuộc đưa ra kết luận:

“Quá trình đã đạt tiến triển vượt bậc. Giám đốc Cố sắp có thể đi lại bình thường rồi!”

dứt lời, cả nhóm vỗ tay rần rần, sôi nổi giơ ngón tán dương Cố Đình An.

“Giám đốc Cố thật sự là có ý chí phi thường khiến chúng tôi vô cùng khâm ! Anh là trường hợp nhanh nhất trước nay, rất có giá tham khảo.”

Cố Đình An mặt không biểu , giọng đều đều:

ơn mọi đã khích lệ.”

“Chúng tôi sẽ lên kế hoạch tiếp theo, cố gắng để ngài sớm ngày hoàn toàn.”

Cả nhóm vui vẻ đi ra ngoài họp bàn.

Tôi tiễn họ ra ngoài với vẻ mặt rạng rỡ, đóng cửa lại đã quay chạm ngay ánh d.a.o sắc Cố Đình An.

“Giang Lai!”

Cố Đình An hạ giọng quát:

cố tình phải không?”

Tôi không hiểu: “Anh nói gì đấy?”

biết rõ… biết rõ cố tình vén ! cố ý làm tôi mất mặt!”

“Tôi chỉ báo đúng tình trạng bác sĩ thôi, sao lại thành tôi làm anh mất mặt?” Tôi vứt tờ báo sáng lên đùi anh ta, giọng không mặn không nhạt. “Anh đi, thế này mới gọi là mất mặt này.”

Trang nhất tờ báo chiếm trọn bởi tin về lễ cưới chiêu nhà họ Thẩm, cuối toàn là lời có cánh ca tụng tình yêu vượt rào cản giai cấp hai .

Kết bài nhấn mạnh rằng Cố Đình An vẫn không nguôi thương nhớ Thẩm Dao, vì yêu mà đua xe gặp tai nạn, hiện nằm liệt giường viện.

Kèm theo đó là hai tấm hình đối chói : Một bên là Thẩm Dao rạng rỡ lễ cưới; bên lại là Cố Đình An bê bết m.á.u nằm trên cáng cứu thương.

Tôi phải thấy thương hại anh ta.

Tùy chỉnh
Danh sách chương