Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

4

Cố Đình An đỏ bừng mặt vì xấu hổ, quay trừng mắt nhìn tôi, tức giận chất vấn:

“Rốt cuộc là chuyện gì?”

Tôi nhún vai, mặt đầy vô tội:

“Anh nằm viện mà, chi phí điều trị cũng đâu ít đâu.”

“Chữa cái chân thôi mà! Mấy ngàn vạn là chứ gì?!”

“Chân không đáng bao nhiêu.” Tôi gật gù. “Chữa bệnh khác mới tốn cơ.”

Mặt Cố Đình An tái mét kéo tôi sang bên thấp thỏm hỏi: “Tôi bệnh gì khác nữa?!”

Tôi ngạc nhiên hơn anh :

“Là bệnh dại gái kiêm u mê như chú quấn chủ thời kỳ cuối á. Nặng thế mà anh không tự nhận ra à?”

Cố Đình An ban thở phào, ngay sau đó cố điều hoà nhịp thở, gắng gượng giữ bình tĩnh:

“Nói cách khác… tất cả đều túi cô không?”

Tôi gật chắc nịch: “Chuẩn không cần chỉnh.”

“Nhưng đó là mẹ tôi đồng ý cô. Mắc cái gì lấy thẻ tôi?”

Tôi tươi:

“Bà Cố nói, trước đây anh vì cô mà đoạn tuyệt với gia đình, từng thề sống thề c.h.ế.t không tiêu một xu nào nhà họ Cố. nên, bà ấy không phá vỡ nguyên tắc cao quý đó anh.”

8

Cố Đình An siết chặt mấy chiếc thẻ , ngón trắng bệch. Gương mặt anh tuấn thoắt đỏ thoắt trắng, vô đặc sắc.

Tôi nhìn mà hả hê lòng.

Tối qua bà Cố chuyển tôi thêm 5 trăm vạn. thẻ Cố Đình An trước mắt dư vài ngàn tệ thôi.

Ha ha ha. Xem anh định ra vẻ giàu kiểu gì.

Đang mải thầm bụng Cố Đình An bỗng liếc nhìn tôi như suy tư gì, ánh mắt lập tức sáng bừng lên.

“Trợ lý Giang, hay cô tôi mượn chút , tôi sẽ sau.”

Tôi tức quá suýt hoá , biến thành gian thương liền.

“Được được, nhưng lúc nhớ gấp đôi.”

Cố Đình An nổi cơn tam bành:

“Cô điên hay tôi điên?”

Đúng lúc đó, Dao rón rén tiến , gương mặt đầy vẻ lo lắng nóng ruột:

“Đình An, anh sao ?”

Cố Đình An u mê nghiến răng:

“… Chốt!”

Vì cô đây gom đồ hơi quá , hóa đơn dài như sớ Táo quân. Cửa hàng điều thêm để ship tận nhà.

Dao mặt mày hớn hở, hài lòng hỏi Cố Đình An đưa mình được không.

Tên Cố Đình An chó cưng bên hơi chủ này sao nỡ từ chối, lập tức gật như bổ củi:

“Không thành vấn đề.”

Nhưng chưa kịp hiện bản lĩnh đưa đẹp dinh, một chiếc xe đạp điện màu hồng phanh trước mặt họ ngoài cửa tiệm.

đàn ông trẻ gỡ nón bảo hiểm, lộ ra gương mặt đẹp trai sáng sủa.

“Chồng ơi~~”

Dao như chim nhỏ nép vòng kia như chưa từng biết ai tên là Cố Đình An vừa giúp mình tiêu như rác.

Hai ríu rít thảo luận tối nay ăn gì, nhau lái xe đạp điện hòa dòng tấp nập.

Phía sau, Cố Đình An đứng bất động như pho tượng.

Tôi rốt cuộc không nhịn được nữa, chỉ mặt anh, ngặt nghẽo:

“Ha ha ha ha… Chó quấn chủ, chó quấn chủ! Quấn lắm, cuối trắng vẫn hoàn trắng !”

9

Cố Đình An thực sự bị tổn thương sâu sắc.

Trên đường , anh ngồi sau xe, không nói nửa lời.

Tôi vừa lái vừa hát theo điệu nhạc vui nhộn trên radio:

“Hôm nay là tốt lành, cầu được ước , hôm nay là tốt lành…”

gương chiếu hậu, mặt Cố Đình An càng lúc càng sa sầm.

Cuối , không nhịn được nữa, anh nghiến răng nghiến lợi:

“Giang Lai, cô tôi không dám sa thải cô đúng không?”

Tôi lạnh lùng hừ một tiếng, chẳng hề sợ hãi:

“Anh quên là mình đang nợ tôi bao nhiêu không?”

Quần áo và túi xách Dao mua tổng cộng hết 2 trăm vạn.

Cộng thêm thỏa thuận gấp đôi, Cố Đình An đây hiện đang nợ tôi 400 trăm vạn.

Câu đó như một đòn giáng khiến Cố Đình An im bặt từ đó hết đoạn đường.

là vì cảm gánh nặng nợ nần quá lớn, từ hôm đó giám đốc Cố bắt liều mạng làm việc.

Mỗi đi sớm muộn, cả công ty đều bị kéo tăng ca theo.

Tôi nghi ngờ sâu sắc: Anh đang lấy việc hành nhân viên để thù tôi đây mà!

Tư bản đáng hận!

May mắn không phụ lòng . Dưới sự cố gắng toàn công ty, chúng tôi ký được một hợp đồng trị giá vài tỷ với một tập đoàn lớn.

Dự án này mà triển khai thuận lợi công ty chuẩn bị niêm yết lên sàn chứng khoán được !

Tôi chìm đắm niềm vui sắp được trở thành cổ đông gốc, mỗi đều ngồi đếm lịch và mơ tương lai sáng lạn.

Kết quả là…

đúng cái định mệnh ấy, Cố Đình An nhận một cuộc điện thoại.

anh biến mất.

10

Thời gian ký hợp đồng đã sát rạt.

Tôi sốt ruột mức đi vòng vòng quanh phòng họp như gà mắc tóc, mức lưỡi cũng nổi hẳn một cục nhiệt miệng to tướng.

Vậy mà từ sáng sớm tận lúc mặt xuống núi… Cố Đình An vẫn không quay .

Hợp tác tất nhiên cũng vì thế mà hoãn vô thời hạn.

Tối 7 giờ, bầu đổ mưa xối xả, sấm chớp đùng đoàng.

Cuối , Cố Đình An cũng nhắn tin, anh chia sẻ một địa chỉ bảo tôi đón.

Tôi thèm mà đi!

Bên ngoài đang sấm chớp rền vang, mưa như trút nước, tốt nhất là anh c.h.ế.t luôn ngoài đó tôi nhờ.

tôi không lời, Cố Đình An gọi thẳng điện thoại.

Tôi không chút do dự: tắt nguồn, ngủ tiếp.

Tùy chỉnh
Danh sách chương