Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/2B5yAsZiNs

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 3

Anh đối diện, dán chặt vào tôi, căng thẳng chờ tuyên án. Tôi gắp đũa bỏ vào miệng.

tôi hạ đũa, nắm tay anh siết chặt đến mức trắng bệch.

"Thế nào? Anh… anh không biết có hợp khẩu vị em không, anh y chang trên Baidu thôi."

Anh căng thẳng đến mức trán rịn mồ hôi, còn tôi phải cố nuốt đũa mì mặn muốn tê lưỡi.

"… được đấy."

Lông mày anh giãn ngay lập tức:

"Thật á? Để anh thử xem."

Anh gắp đũa cho vào miệng, đang rạng rỡ bỗng méo xệch, cuối cùng bật dậy đi nhổ hết vào thùng rác.

chỗ , gượng gạo:

"Em… rõ ràng không ngon , sao còn cố ăn?"

"Tại vì anh nấu." Tôi bình thản đáp.

anh lập tức hoe:

"Anh… anh xin lỗi… lần sau nhất định sẽ cố gắng hơn."

Nói thẳng về phòng ngủ, không dám nhìn tôi.

Tôi: …

Không lẽ Triệu Minh Vũ tám tuổi dễ xúc động thế sao? Nhìn đáng yêu thật sự.

Cuối cùng đói quá, tôi đành đặt đồ ăn ngoài. Còn Triệu Minh Vũ trốn phòng việc, ngay cả phần tôi gọi thêm cho anh không động vào. Tôi hiểu, con trai tám tuổi rất sĩ diện, huống hồ anh công tử, nên càng coi trọng mũi. Tôi chẳng ép.

Tôi ăn , định vào phòng ngủ lấy đồ đi . , anh vẫn chưa ló khỏi phòng việc, tôi gõ cửa.

Bên vang giọng trầm khàn:

"Vào đi."

Tôi đẩy cửa bước vào, anh trước máy tính, dán màn hình óc để . phòng thiếu ánh sáng, tôi không nhận anh sắp chảy máu.

Tôi nhìn màn hình còn sáng:

" khuya , chuẩn bị nghỉ ngơi chưa?"

nghe , anh bật dậy bị giẫm trúng đuôi:

"Anh… anh đi đây!"

Nói biến.

Tôi: …

Ủa, tôi nói trời? Có gợi cảm, có vượt rào ?

Tôi buồn cười khó hiểu, về phòng ngủ.

phòng, tôi mặc váy ngủ dây mảnh màu đen be, trên giường xem phim.

phòng , tiếng nước "rào rào" vang lên. Tự dưng tôi bắt suy nghĩ linh tinh.

Dù sao , tính từ lúc tôi đi công tác đến giờ, tôi và Triệu Minh Vũ đã hơn nửa tháng chưa thân mật.

Tôi nhớ, cái đêm tiên trước khi đi công tác, anh còn quấn lấy tôi tới tận sáng, suýt chút nữa tôi trễ chuyến bay.

Lúc mơ mơ màng màng, tôi còn mắng anh đồ không có nhân tính, vậy anh chỉ khàn giọng đáp: "Vợ à, lâu vậy không gặp em, anh phải tranh thủ xài luôn phần của mấy ngày em vắng ."

Ai ngờ, tôi đi có mấy ngày, về anh mất trí luôn .

Giờ bắt tôi đòi hỏi với ông chồng tâm lý mới dừng ở tuổi tám, tôi đúng chẳng mở miệng nổi.

Đang nghĩ linh tinh, cửa phòng bật mở.

Triệu Minh Vũ bước , mặc bộ đồ ngủ lụa xanh, tóc còn nhỏ giọt nước.

tôi trên giường, ánh anh thoáng sững , sau đó hốt hoảng toàn tập.

trắng trẻo của anh bừng từng chút , vội vàng lưng: "Xin lỗi, anh… anh…"

Tôi đang lơ đãng nghĩ vớ vẩn, nhìn cảnh này nổi hứng trêu chọc.

Tôi đứng dậy, từng bước đi về phía anh, giả bộ không cái cổ đã rực kia.

"Chồng à, anh sao thế?"

Nghe tiếng tôi, cả người Triệu Minh Vũ cứng tượng, nắm tay siết chặt.

"Tô Niệm, anh… anh nghĩ tối nay anh nên ngủ ở phòng việc hơn."

Nói , anh người vòng qua tôi, trái cà chua, cắm mất.

Tôi đứng đó cười suýt ngất.

Trời ơi, Triệu Minh Vũ tám tuổi đáng yêu muốn xỉu!

Tôi vốn chỉ định trêu cho vui, có định , nên cười liền leo lên giường ngủ thẳng.

Nào ngờ, phòng việc, Triệu Minh Vũ thức trắng cả đêm.

Tùy chỉnh
Danh sách chương