Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Nhưng ngay , tướng quân lại nhìn chằm chằm vào thám hoa.
Thám hoa cũng phất tay áo bỏ đi.
51
Đêm ấy, dưới ánh nến chập chờn, ta nép vào lòng tướng quân.
“Xin lỗi, khi ta tưởng chàng đã… nên tái giá.”
Hắn ôm chặt lấy ta:
“Không đâu, ta hiểu mà. Ta còn cảm tạ nàng, nhờ nàng sinh Kim Đản, lại tiếp tục ở lại chăm lo cha ta. Nếu không có nàng và Kim Đản bên cạnh, ta không dám tưởng tượng cha sẽ sống ra .”
Ta nhớ lại hồi nghe tin hắn trận, bầu không khí trong nhà ngập tràn bi thương.
Hồi ấy hắn vừa từ biên ải về ăn Tết, vội vàng lên đường.
nhà đều mong ngóng ngày hắn trở về.
ngờ lại là tin dữ trận giữa sa trường.
Cha chồng ta như già đi mười tuổi chỉ một đêm.
Nhà chỉ có mỗi hắn là trai.
52
chồng ta có một thời gian nuốt nổi thứ , thường xuyên ngồi lặng lẽ mà rơi nước .
Cha chồng ta vốn là người mạnh mẽ, hào sảng là , vậy mà suốt ba tháng trời không rời khỏi tiểu viện nơi tướng quân ở khi còn .
Trong viện ấy, có đủ đao thương gậy gộc, những cuốn sách từng đọc, từng chữ từng câu chép lại, gần như chứa đầy dấu tích khôn lớn của hắn.
Ta cũng gần bốn tháng nhận ra bụng đã lớn.
Kinh nguyệt không đến, ta còn là do quá đau buồn nên bị muộn.
đến hôm ta qua thăm chồng.
Lúc ta cũng nhiều ngày mất ngủ, thiết ăn uống .
Ta và tướng quân là vợ chồng từ thuở thiếu niên, tình cảm sâu đậm, có thể không đau khổ được.
Hôm ấy ta ngất xỉu, đại tới khám phát hiện ta đã .
53
Kim Đản trở thành hy vọng của tất mọi người trong nhà.
Khi cha chồng nghe tin ta , cuối cùng cũng chịu ra khỏi tiểu viện, mà ai nấy đều kinh ngạc, tóc người đã bạc trắng rồi.
Rồi nhà cùng chờ đón Kim Đản ra đời.
Vẻ sầu khổ trên mặt cha chồng cũng vơi bớt phần .
Ta ôm chặt lấy hắn: “Chàng cũng chịu nhiều khổ cực rồi! quân, từ nay chúng ta phải sống thật tốt với nhau, cùng nhau nuôi dạy khôn lớn.”
Hắn khẽ “ừ” một tiếng, xoa bụng ta, : “Về đứa chính là của ta.”
Hắn lại tiếp: “Hồi trước nàng có , ta thể chăm sóc, bây giờ nhất định sẽ bù đắp nàng.”
Ta hạnh phúc khẽ đáp “ừ”.
54
Công việc của tướng quân là huấn luyện binh sĩ.
Sáng hắn cũng ra ngoài, tối về.
Thám hoa lang ở riêng một viện .
Ta hai ở cùng tướng quân.
Lũ trẻ thường đến chỗ ông bà chơi, cũng chạy sang thám hoa thăm hỏi.
Ai nấy đều vui vẻ, hạnh phúc.
Một chiều nọ, ta đang chợp giữa trưa, chợt cảm giác có ai đang vuốt ve bụng .
Ta lầm bầm: “Ngọc Chương, đừng nghịch nữa, lát nữa A Thố lại về bây giờ.”
Thám hoa tên là Tống Ngọc Chương, tướng quân là Tiêu Thố.
“Quả nhiên nàng không biết giữ đạo vợ!”
Một giọng lạnh lùng ta bừng tỉnh.
55
Vừa mở ra, liền nhìn thấy Thái .
Ta giật : “ ngài lại tới đây?”
“Nếu ta không tới, biết nàng vẫn còn lén lút tư tình?”
Ta mím môi: “Ta có chuyện .”
“ ta là ?”
Trong hắn hiện rõ sự không cam lòng.
Ta không dám nhìn thẳng, trong lòng không hiểu ý hắn là .
Trước kia phải đã hận ta thấu xương rồi ?
“Nàng cốt nhục của ta, lại còn định giấu ta ?”
Ta cúi đầu, trong bụng , hắn tra kiểu cũng tra ra được.
“Hàn Yên Yên, nàng thật quá đáng, trước trêu đùa ta, giờ lại dối lừa ta! Thật sự Cô dễ bị bắt nạt ?”
Ta vội vàng dỗ dành: “Đừng tức mà! Ngài cũng được, trước đây là ta sai, hai người kia cũng đã nhận lỗi với ngài rồi còn !”
56
“Nàng là nữ nhân của Cô, nàng xem Cô ?”
Ta nghi hoặc nhìn hắn, trang nghiêm đáp: “Ta là người đã có quân rồi .”
Hắn cười lạnh: “Cô còn để ý chuyện nàng có quân, nàng còn nữa?”
Ta ngớ người, hiểu rốt cuộc ý hắn là .
Thấy ta nghi hoặc, hắn ho nhẹ một tiếng, ngượng nghịu : “Chúng ta cứ lén lút qua lại.”
Ta: “Ta là nữ nhân truyền thống!”
“Ai bảo nữ nhân truyền thống không có tình lang?”
Ta choáng váng: “Ngài l.à.m t.ì.n.h nhân của ta ? Như vậy là danh không chính, ngôn không thuận đấy!”
“Ta vốn định cưới nàng mà! Ai bảo quân nàng lại đội mồ sống dậy.”
Ta: …
Chùa Pháp Hoa quả thực linh nghiệm quá mức rồi.
Có điều, ta mấy để bụng.
57
Giờ ta , thành ra ăn chay trường.
Dù lòng ta cũng đổi khẩu vị chút vui.
Nhưng tới đứa trong bụng, đành phải nhịn.
là, ta lại lẻ loi ngủ một một viện.
Chứ không một bàn thịt ngon bày trước mà không được nếm thử, chỉ khiến người ta ngứa ngáy khó chịu.
nhà yên ổn hòa thuận.
Cha chồng thuận nhận thám hoa nghĩa .
Thám hoa vốn đã gọi là “cha ”, giờ lại càng danh chính ngôn thuận.
Tướng quân là người rộng lượng mà vẫn đầy tính chiếm hữu.
Hắn xem thám hoa như người nhà, trong phạm vi quản lý của hắn.
Tướng quân thích nhất là tăng cường tuần tra trong phủ.
Thậm chí còn đóng đinh cửa sổ, gia cố then cửa phòng ta.
Hắn : “Nhà trộm cắp nhiều quá!”
58
Mỗi lần Thái trèo cửa sổ vào, đều ôm chặt lấy ta.
Rồi lại vuốt bụng ta, chuyện với đứa trong bụng, xưng là cha.
Ta giọng: “Ngài nhất định không thể là cha nó, cha nó là Tiêu Thố. chỉ cần ngài đối xử tốt với người nhà ta, với đứa là được.”
Đôi phượng dài của Thái nheo lại: “Các ngươi đừng có ép người quá đáng!”