Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tôi nghĩ một lát, : “ anh coi trọng La Yêu Nữ ở điểm nào?”
“Bà ấy thử xem bát tự cho anh và La Yêu Nữ rồi, nói La Yêu Nữ chắc chắn sẽ con .”
Tôi buồn : “Vậy lúc sao không xem bát tự cho chúng ta?”
Nếu như lúc đó bà ấy nói bát tự của tôi con , không hài lòng tôi, tôi đã không kết hôn với Lưu Kiêu rồi.
Lưu Kiêu trả lời: “ anh bảo cũng hối hận lúc không xem bát tự cho chúng ta, bà ấy mới quen cái ông thầy bói này năm nay thôi, nói ta bói chuẩn.”
“Cho nên mục đích thật sự của việc bà ấy làm ầm ĩ chuyện nhà cửa hồi môn cho em anh để ép em ly hôn?”
“Đúng vậy.”
Tôi lạnh: “Em không ly hôn, tức c.h.ế.t bà ấy.”
“Anh cũng không ly hôn.”
Lưu Kiêu nắm tay tôi nói: “Vợ yên tâm, cần chúng ta kiên định ở bên nhau, anh sẽ không làm chúng ta.”
“Ừ, nhưng này chuyện nhà anh, em sẽ không quản nữa, em cũng sẽ không quê các anh tự rước bực vào .”
Anh gật : “Anh biết, em không đi không đi.”
Một thời gian yên tĩnh trôi qua.
khi Lưu Kiêu đi tác, anh ta , hơn nữa còn thẳng ty tôi làm việc để tìm tôi.
Tôi khó hiểu, đi ra bà ấy: “Sao bà biết tôi làm ở đây?”
Bà ấy nói: “ đừng quản, hôm nay tôi một câu, rốt cuộc có muốn nuôi tôi không?”
Tôi , nói: “Chẳng bà muốn ép tôi ly hôn sao? Để Lưu Kiêu cưới La Yêu Nữ, cho bà một đứa , này để bà thừa kế nhà cửa.”
Bà ấy nói: “ đã biết rồi, tôi cũng không giấu nữa. này nhà cửa của chúng tôi khi giải tỏa sẽ để cho tôi.”
“Tôi đã tìm xem rồi, không con đâu. Vậy cũng đừng làm lỡ dở con tôi nữa.
“Sớm ly hôn đi, để nó cưới khác, để nhà họ Lưu chúng tôi sớm thằng cu nối dõi tông đường.”
Tôi nói: “ thôi, đợi anh ấy , tôi sẽ ly hôn với anh ấy, chưa?”
Bà ấy ngẩn ra, dường như sự dứt khoát của tôi vượt quá dự liệu của bà ấy.
Bà ấy nói: “Còn nữa, hai ly hôn, nhà cửa chia cho con tôi một nửa.”
Tôi lạnh: “Bà nằm mơ à? nhà này đứng tên một mình tôi, không liên quan anh ta.”
“Tôi còn chưa nói xong,” bà ta tiếp tục lải nhải, “Nhà này có một nửa của con tôi, cũng nhà họ Lưu chúng tôi, nhất định để . trả cho con bé tiền cấp dưỡng một lần năm mươi vạn, nếu không có tiền lấy một nửa nhà của để thế chấp!”
Tôi bà ta: “Bà không thích con tôi, muốn tranh quyền nuôi con bé, một để moi tiền cấp dưỡng của tôi, hai để nó giúp các trông đích tôn?”
Bà ta : “ cũng không ngốc nhỉ. Nó , này đương nhiên trông em.”
“Vậy bà tranh nhà này của tôi, cũng để cho bà à?”
“Đúng vậy, này tôi sẽ lên thành phố học, nhà khu trường điểm này mua tốt, bọn tôi không cần mua nữa.”
Bàn tính gảy thật kêu!
Tôi nói: “Không thể nào!”
Bà ta đột nhiên quỳ xuống dập với tôi: “Hồ Đào, tôi xin . hãy để cho chúng tôi đi.
“Con bé không thể không có bố, không thể không có ông bà nội!”
“Không tôi không thích con dâu này. Tôi thích. Nhưng không con một khuyết điểm quá lớn. Nhà họ Lưu chúng tôi nhất định có con nối dõi tông đường.”
“Tôi biết yêu Lưu Kiêu. Vậy nghĩ cho Lưu Kiêu, để nó có nối dõi có không?”
“Tôi xin đấy!”
nhanh đã có vây xem.
Tôi tức giận nói: “Bà làm cái vậy? Mau đứng lên!”
Bà ta hạ giọng: “ không đồng ý điều kiện của tôi, tôi sẽ không đứng lên, tôi ngày nào cũng đây quỳ, cho khi đồng ý thôi!”
Tôi quay nhìn ty, cắn răng: “, tôi đồng ý với bà, đợi Lưu Kiêu , tôi sẽ cùng anh ấy đi làm thủ tục ly hôn. Mau đứng lên đi!”
Bà ta bò dậy, nhưng không tin truy : “ không tranh quyền nuôi con nữa?”
Tôi buồn : “Tôi tranh làm ? này không cần đưa đón con đi học, không cần tốn tiền cho con, cũng không có con cái vướng bận, tôi vừa hay dẫn bố tôi đi du lịch, ngắm nhìn thế giới.”
Nói xong, tôi xoay đi vào. Qua tấm kính ở cổng ty, tôi nhìn thấy Lưu Kiêu vẫn đứng ở đó, cầm điện thoại vui vẻ gọi điện.
Không lâu , Lưu Kiêu gọi điện cho tôi: “Vợ, có chuyện vậy? anh nói em muốn ly hôn với anh? Ngay cả con cũng không cần nữa?”
Tôi ngược : “Có bà ấy nói em lòng dạ độc ác, vô tình vô nghĩa không?”
“Ừm…”
Tôi nói: “Em đang bận, đợi anh rồi nói.”
Hai ngày , Lưu Kiêu trở .
Tôi kéo anh ấy đi cục dân chính: “Đi thôi, đi làm thủ tục ly hôn.”
Anh ấy kéo không chịu đi: “Vợ à, chúng ta đã nói không ly hôn mà.”
Tôi : “Anh có thể đảm bảo anh không làm ầm ĩ không?”
Anh ấy không nói nên lời. Anh ấy bản không làm mình.
Tôi nói: “Không ly hôn, anh sẽ ba ngày hai bữa tìm em gây sự, dạo này em đang trong thời gian xét thăng chức, nếu bà ấy làm hỏng việc của em, tổn thất của em sẽ lớn.”
Lưu Kiêu ủ rũ: “Chẳng lẽ chúng ta có con đường ly hôn này thôi sao?”
Tôi gật : “Trước mắt có con đường này.”
Tuy rằng anh ấy trăm ngàn lần không tình nguyện, vẫn bị tôi kéo cục dân chính.
Nhận “Phiếu tiếp nhận hồ sơ đăng ký ly hôn”, Lưu Kiêu liền lái xe quê.
Các bạn theo dõi Thuyết để nhận thông báo truyện mới nhé