Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 5

11

Theo hệ thống giải thích, ta từng xuyên đến lúc nguyên thân nữ phụ nhỏ.

Phụ trách an ủi và cảm hóa Diệp Lan sắp hắc hoá.

Cho đến khi Diệp Lan đúng hướng, ta mới trở về giới thực, khi nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống đã phong ấn ký ức ta.

Tưởng rằng ta sẽ không xuyên qua nữa, nào ngờ nguyên thân nữ phụ bỏ chạy mất.

Không cách nào khác, hệ thống đành kéo ta vào lại.

Hệ thống nhớ lại bộ độc ác nguyên thân nữ phụ lại càng tức giận.

Nguyên thân là nữ phụ độc ác thành công nhất mà nó từng dẫn dắt.

Hệ thống khoanh tay, ánh khinh bỉ nói:

[ tại kết cục cô lại thảm ?]

Ta được nuông chiều từ nhỏ, từng nếm trải mùi nhân đã c.h.ế.t rồi?

bất công ?!

[Thôi dẹp , tôi không chơi nữa, tôi sang đoàn phim nữ chính bên cạnh, hệ thống nữ phu nuôi mười bảy mười tám sủng!]

”Mười bảy mười tám sủng tuấn tú ?”

“Ta có thể sang đó nữ chính không?”

Hệ thống liếc ta:

[Cô không nữ phu, chỉ chim hoàng yến thôi.]

Được rồi, xem ta nói gì .

Ta cũng biết tính cách mình không đường lối bá đạo.

[Chuẩn bị , Diệp Lan sắp đến rồi!]

Giọng hệ thống trầm xuống.

”Gì cơ? Y đến tính sổ ?]

[Đại khái , tùy cơ ứng biến , cốt truyện đã loạn cả lên rồi.]

Ngay lúc đó, nha hoàn Tiểu Thúy sắc nghiêm trọng đến mời ta ra sảnh chính.

12

Phụ thân, mẫu thân và Diệp Lan đang ngồi trò vui vẻ.

Không hề có bầu không khí căng thẳng ta tưởng.

không rất căng thẳng à?

lại thân thiết đến mức hỏi thăm nhau ?

Ánh Diệp Lan lóe lên nụ dịu dàng.

“Thiền Nhi, ta mang điểm tâm mà nàng thích đến .”

Vô công bất thụ lộc, đối phương có đồ!

Ta bánh, giọng nũng nịu cảm ơn.

Phụ thân ta ha hả, vuốt râu.

đứa nhỏ đã thân thiết từ thuở thơ ấu, đến vẫn không thay đổi.”

Mẫu thân cũng phụ họa: “Đúng đấy lão gia, đều do ta nuôi dạy tốt.”

“Lan nhi là Nhiếp chính vương, sau này gặp nhau nhiều, những có gì không , mong Lan nhi đừng bụng.」

“Phụ thân quá lời rồi, chúng ta đều là người nhà, không cần nói lời khách sáo .”

Diệp Lan cung kính hành lễ.

Phụ thân nghe Diệp Lan vẫn mình là cha, trong lòng đầy rẫy nghi hoặc, đối xử y tệ đến , không gây khó dễ đã là may lắm rồi, vẫn đến thân?

Không lẽ…

Ánh phụ thân đảo qua lại giữa ta và Diệp Lan.

Từ khi ta bước vào sảnh, Diệp Lan từng rời khỏi ta.

đồ đã quá rõ ràng gì?

13

“Nào, Thiền Nhi lại hành lễ huynh trưởng.”

Phụ thân vẫy tay gọi ta.

Ta vội bước tới hơi cúi người, tay đặt ngang eo hành lễ.

Phụ thân ta nói: “Nữ nhi lớn rồi cũng đến tuổi mang hôn phối, dạo Thượng thư Thị lang Tống Khởi có duyên gặp ái nữ, người tâm đầu , thanh nữ tú, âu cũng là mối lương duyên.”

Lời phụ thân dứt, sắc Diệp Lan đã tối sầm, trong ẩn giấu sự tức giận sắp bùng phát.

Ta và mẫu thân nhìn ông đang nói dối thẳng thừng.

Dạo ta chỉ tình cờ gặp nhau ở yến tiệc do tổ mẫu tổ chức.

Mới nói vài câu xã giao, đến chỗ phụ thân lại thành tâm đầu ?

“Thượng thư Thị lang Tống Khởi, theo ta biết không người tốt, ngoại hình không ra gì, thành tích cũng bình thường không có chí tiến thủ.」

Diệp Lan nắm chặt tay, trắng trợn Tống Khởi trắng trợn.

Rồi quay sang nhìn ta, đồng tử sâu thẳm,

“Không biết Thiền Nhi nghĩ nào?”

Ta gượng: “Đều nghe theo phụ mẫu sắp xếp.”

Ta chỉ là kẻ vô hình, đừng gây ta nữa.

Diệp Lan nghiến răng, giọng căng thẳng hơn.

“Việc liên quan đến hạnh phúc cả đời Thiền Nhi cẩn thận.”

“Đúng đấy phụ thân, này không gấp, sau tính cũng được.”

Ta sợ phụ thân nói thêm gì nữa, sẽ chọc giận Diệp Lan, cả nhà chầu Diêm Vương sớm hơn.

Phụ thân ta đành gượng chuyển đề tài.

14

Tiễn Diệp Lan rồi, phụ mẫu thân đồng loạt nhìn ta.

“Con Diệp Lan thân thiết từ bao ?”

“Con nói con cũng không biết, phụ thân mẫu thân có tin không?”

người cùng lắc đầu, tỏ không tin.

“Sau này tránh xa Diệp Lan ra, nhà ta đối xử y , sẽ không có tốt đẹp gì đâu.”

Mẫu thân nhíu mày: “Lão gia, Diệp Lan đã đến Thiền Thiền nhà ta rồi, mau tìm hiền tế ưng gả Thiền Thiền thôi.”

Phụ thân trầm ngâm, không nói gì.

Đêm khuya thanh vắng là lúc thích nhất xấu nhất.

Ta vừa chợp đã cảm có người đứng .

Ánh sáng mờ ảo lờ mờ ra đó là tử thân hình vạm vỡ.

“Cứu…”

Ta sợ đến toát mồ hôi lạnh,

Vừa mở miệng đã bị Diệp Lan bịt lại.

“Đừng kêu, là ta.”

Tim ta vẫn yên, đừng nói y đến g.i.ế.c ta diệt khẩu nha!

Nghĩ , cả người ta cứng đờ.

Diệp Lan ôm chặt ta, tựa cằm lên đỉnh đầu, giọng nói đầy uất ức.

Tùy chỉnh
Danh sách chương