Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

6

Và hiển nhiên tiếng xấu của mụ Diễm quanh đây thôn cùng ngõ hẻm đều đã rõ. Nay mụ c.h.ế.t đau khổ , nghi can số một chắc chắn là anh. 

Chẳng cần Trương Công kích bác thì mọi ác cũng đã nghiễm nhiên đổ lên đầu Cố Duẩn.

Mụ Diễm c.h.ế.t trong phòng ngủ, c.h.ế.t do bị người thắt cổ. Không những hai lại còn bị móc lộ ra hốc đen sâu hoăm hoắm. 

Ở hiện trường người thấy đồ đạc văng tung tóe, có dấu hiệu chống cự của mụ. là hẳn có người đã g.i.ế.c mụ chứ không tự tử, mọi động cơ gây án trong làng không ai khác ngoài Cố Duẩn.

Không chỉ , sự đay nghiến của mụ Diễm cũng một số dân làng đào bới nhau luận anh:

“Nghe á! Ngày ông Cố còn sống có tòm tem em họ xa bị bà Diễm phát hiện. Mà hồi bà Diễm đang mang bầu Cố Duẩn. Từ khi Cố Duẩn sinh ra bà Diễm nhớ đến nên thù ghét lắm.”

“Bà Diễm cũng vì trả thù ông Cố nên mới ngủ ông Lực sinh ra Bá. ông Cố tức hộc m.á.u mồm mà chết. Kể từ ngày ông Cố c.h.ế.t bà đ.â.m ra càng hành hạ lớn. Tức nước thì vỡ bờ thôi, thảo lại chẳng thắt cổ g.i.ế.c mẹ . mà móc thì tàn độc thất đức quá… Dẫu gì cũng là mẹ ruột sinh ra mình mà lại…”

“Ai bảo ông Cố lúc còn sống đánh đập bà Diễm cho lắm , đến lúc c.h.ế.t rồi bà Diễm lại hành hạ … Quanh co cũng chỉ vì nhà mà đem nhau ra giết, thế có khổ không.”

Người làng những lời lọt tai anh. anh vỡ lẽ nhận ra vì sao người cứ khăng khăng khẳng định anh là kẻ g.i.ế.c người.

Ông trưởng thôn gõ bàn cho anh tập trung rồi :

“Nghe mẹ chuẩn bị định rước ông Lực đứa rơi là Bá về nhà. Có nên mới đ.â.m ra tức giận mà g.i.ế.c c.h.ế.t bà không?”

Nam Cung Tư Uyển

Anh lắc đầu ú ớ:

“Dạ thưa chú cháu có ạ…”

Ông trưởng thôn vỗ bàn quát to:

“Thế lúc xảy ra án mạng thì ở đâu. có bằng chứng gì chối ?”

Anh tức đến chảy nước :

“Cháu ra miếu thành hoàng làng. Chính chú còn bắt cháu ở ngoài còn gì.”

[ – .]

Cố Duẩn vừa dứt lời, Trương Công bỗng từ đám người làng ngoài trụ sở xông quát:

láo . ra đình hồi tối xong về nhà g.i.ế.c mẹ … Sau còn chưa hết m.á.u điên lại chạy ra miếu đánh cháu một , mồm còn xưng vêu đây . Không thì ai…”

Hắn vừa vừa chỉ cạnh mép đã xưng to quả ổi, chìa ra bằng chứng rành rành về sự hung hãn của Cố Duẩn. 

Hắn chẳng biết làm sao trả thù, xảy ra gã nhân cơ hội trút hết cả tâm can bực dọc đổ lên đầu anh. 

Gã quyết dùng bằng chứng rành rành ép anh nhận g.i.ế.c người thì mới cam lòng.

“Quân thất đức, lại còn già mồm chối … Cho mày c.h.ế.t !”

g.i.ế.c mẹ móc , ác cùng cực. Đứa phận rủi lấy khéo coi đi tong cả một đời người.”

Trần Trang thất thần, cô thương cảm cho số phận của Cố Duẩn có một bà mẹ tính tình cay nghiệt. Lại thương cảm cho anh vì sao rơi tình cảnh đọa đày thế .

Cố Duẩn bị nhốt trên trụ sở một hôm thì bị đưa lên đồn huyện tra. Chẳng biết sau xảy ra thế , đến khi vãn tang sự của mụ Diễm. Anh lại người thả về. 

Ông trưởng thôn nêu rõ kết quả tra đã kết luận Cố Duẩn không hề phạm cho dân làng biết.

“Mọi người chú ý, cảnh sát huyện đã có kết quả tra rõ ràng. Hiện vẫn chưa hề xác định Cố Duẩn là hung thủ thực sự đã g.i.ế.c bà Diễm. có một công an tra đã khẳng định rằng Duẩn không là hung thủ. Chính vì rất mong bà không nghi ngờ vô cớ mà làm ảnh hưởng tới cuộc sống của Duẩn.”

Thông tin đưa ra, người làng lắng xuống. Thay vì ghét cay ghét đắng anh thì người lại chuyển sang thương cảm, cũng có người mừng thay cho anh vì thoát khỏi bà mẹ cay nghiệt. 

Những tưởng cuộc sống của anh sau sẽ giải thoát và bước sang trang mới. không ngờ những chuỗi ngày sau lại là hố sâu bùn lầy, cuộc đời anh trở nên ngày càng tối tăm hơn.

c.h.ế.t của mụ Diễm đã trở thành một ẩn số rất lớn, trở thành chủ đề bàn tán. Ai đã ra tay g.i.ế.c mụ? Mụ tính tình cay nghiệt chỉ đối Cố Duẩn, còn người xung quanh thì mụ cũng khá đon đả lại nhiệt tình.

Việc hung thủ chưa xác định nhiều người hết sức bất an. Kẻ vẫn còn nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật và chưa bị bắt. Liệu có khi hắn sẽ g.i.ế.c thêm một người nữa, và nạn nhân là ai. Người có cảm giác sợ hãi vì nguy hiểm rình rập xung quanh. Bất cứ ai cũng có thể trở thành mồi của một kẻ g.i.ế.c người.

Tùy chỉnh
Danh sách chương