Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

P1

Ngày kết hôn, tôi bỗng dưng có được khả năng đọc suy nghĩ.

Đêm tân hôn.

Anh cưới của tôi đang quấn khăn tắm, mặt lạnh tanh: “Tôi kết hôn thương với em, em đừng có mơ mộng hão huyền.”

Nhưng trong lòng lại hớn hở: 

[ , cuối rước được vợ về nhà rồi, yà húuuu!]

Tôi: “…”

1.

Ngày đi đăng ký kết hôn, tôi biết đối tượng kết hôn của mình là bạn bàn hồi cấp ba.

Khi biết mình sắp kết hôn thương , tôi hỏi xin ảnh, đáp lại bốn chữ: “Tên thằng bé là Úc Trình.”

Tôi nghĩ mãi vẫn không hiểu anh lại đổi tên.

Hình anh đã biết kết hôn với anh là tôi từ trước, sợ tôi không theo lẽ thường nên đưa cho tôi một bản hợp đồng hôn nhân.

Hợp đồng hôn nhân: 

nhất, luôn gọi đối phương là /vợ.

hai, trước mặt khác tỏ ra ân ái.

ba, không được chiến tranh lạnh.

tư, thực hiện nghĩa vụ vợ/.

năm, chung thủy với đối phương.

Dưới ánh lạnh nhạt pha chút kháng cự của anh, tôi mơ mơ màng màng ký tên mình vào bản hợp đồng.

2.

Đêm tân hôn.

Tôi tắm xong, mặc váy ngủ hai dây nằm trên giường lớn.

cưới quấn khăn tắm, mặt lạnh tanh: “Tôi kết hôn thương với em, em đừng có mơ mộng hão huyền.”

Nhưng trong lòng lại hân hoan: 

[ , cuối rước được vợ về nhà rồi, yà húuuuu!]

Tôi: “…” Âm thanh gì vậy? Là tiếng lòng của anh ?

Không chắc lắm, nghe tiếp đã.

Anh chậm rãi chui vào chăn, nói những trái với lòng mình: “Không được vượt quá giới hạn.”

Trong lòng lại diễn kịch: 

[Vợ ơi mau anh đi, anh rất biết ấm chăn đấy.]

Tên hó này, khí phách hùng hồn lúc nãy của anh đâu?

Tôi quanh một lượt, thăm dò: “ ơi, nếu em lạnh thì có anh ngủ không?”

Anh khựng lại, quay lưng về phía tôi, lầm bầm: “Vớ vẩn, đưa tiền đây.”

Tên tiểu nhân trong lòng lại nói: 

[Vợ ơi, mau , mau , anh đưa em tiền, hihi.]

Tôi ừ một tiếng, thầm nghĩ: 

[Đúng là ngoài lạnh trong nóng, hồi đi cứ tưởng anh ta lạnh lùng chua ngoa, không ngờ lại là này, đúng là rất biết diễn.]

Vèo một cái, tôi lấy eo anh, ngủ thiếp đi dưới ánh đèn vàng mờ ảo.

Nhưng âm thanh bên tai vẫn cứ lải nhải không ngừng: 

[Vợ anh rồi kìa, vợ thơm mềm quá, đúng là tiên nữ Hân Tử của anh.]

Tôi cạn , lầm bầm một tiếng rồi đạp anh một cái.

Tên khốn kiếp này lắm trò không biết.

Âm thanh bên tai cuối im bặt, tôi nhắm lại.

3.

Buổi , ánh nắng xuyên qua rèm cửa sổ chiếu vào.

Tôi đạp đạp chăn, hai mí cố gắng tạo ra một khe hở thì phát hiện mình đang nằm úp trên n.g.ự.c anh trong tư mờ ám. Anh mặc độc một chiếc quần đùi, còn môi tôi thì chạm vào… n.g.ự.c anh.

Tôi: “…”

kỳ quái này khiến tôi không không nghi ngờ là do anh tự bày ra, nhưng tôi không có bằng chứng.

Tôi rón rén bò dậy.

Anh bỗng nhiên lười biếng mở , vừa tỉnh dậy, giọng nói đều đều: “Vợ , em đang sàm sỡ tôi đấy ? Cái này trả thêm tiền đấy.”

Trong lòng: 

[Anh sẽ không nói cho em biết là do anh đâu hahahahaha, mặt vợ đỏ trông đáng yêu quá! Giống cái m.ô.n.g khỉ vậy.]

Tôi thật sự cạn , mặt đỏ bừng vì tức giận, đập mạnh vào n.g.ự.c anh một cái.

Anh khẽ rên một tiếng, cười khẩy: “Vợ, đây là thẹn quá hóa giận ?”

Đàn ông không chiều, nhất là đàn ông đã có vợ.

Tôi không nhịn được nữa, đạp anh ta xuống giường.

Anh lạnh mặt: “Tống Giai Hân, em dám mưu sát cưới ?”

Trong lòng lại vui mở

[Ngay cả chân vợ thơm, anh hạnh phúc quá đi mất, anh xin giương cao ngọn cho đôi chân của vợ.]

[Ừm, có nên bảo trợ lý Vu một loại sáp thơm mang tên Hân Tử không nhỉ? Để vợ đại diện hehehe.]

Tôi liếc xéo: “Cút.”

Anh hừ một tiếng, đứng thẳng dậy, mặt đen lại véo má tôi: “Đúng là tiểu thư khuê các.”

Bên tai lại vang những ồn ào: 

[Vợ mắng đáng yêu , giọng nói ngọt ngào mềm , da mặt vợ mềm mịn quá, cả lông tơ trên mặt thật nhỏ nữa, yêu c.h.ế.t mất.]

Tôi chằm chằm vào anh, không nói một , anh bị tôi chằm chằm đến nỗi da đầu run .

Anh ta suy đoán: 

[Mình nói nặng quá rồi , vợ buồn rồi ? Mình có nên xin lỗi không nhỉ?]

Coi anh biết điều.

Trò hề buổi cuối kết thúc bằng một câu xin lỗi lạnh lùng của anh ta.

4.

Bữa kết thúc chóng vánh.

gọi điện đến, ý trong từng câu chữ là: “ một vợ dịu dàng chu đáo, hỏi nhiều hơn những gì đã dạy trong lớp dành cho danh viện mà đăng ký cho con.”

Tôi khẽ đáp lại, ngẩng đầu tên nào đó đang lén nghe trộm.

Trong lớp dành cho danh viện mà đăng ký cho tôi có dạy: “Trước khi đi hôn tạm biệt anh ấy một cái.”

Để trừng phạt trò hề lúc của anh, tôi lựa chọn bỏ qua điều này, tiễn anh ra cửa, ngọt ngào nói: “ ơi, đi sớm về sớm nhé, em ở nhà đợi anh.”

Tên đàn ông hó kia mặt không cảm xúc nói: “Em lớp danh viện cho có ?”

Trong lòng lại nghĩ: 

[Hừ, anh biết hết những gì em trên lớp đấy, phúc lợi của thì không được thiếu cái nào đâu, nụ hôn chào buổi vẫn còn thiếu, ghi sổ lại đã, đợi vợ vui vẻ rồi tính.]

Nụ hôn chào buổi +1

Tôi đảo , nhón chân in một nụ hôn khóe môi anh.

Anh khẽ nhướn mày.

Tên tiểu nhân trong lòng gào thét: 

[Aaaaaaaaa, vợ hôn anh rồi này, vui quá đi mất, muốn xoay vòng vòng tung tăng quá! Không được, bây giờ anh đang là tổng tài bá đạo kết hôn thương , không sụp đổ hình tượng.]

[Ừm, có nên nhắc vợ là khóe miệng chưa lau sạch không nhỉ?]

Cút đi, tôi lạnh lùng anh rời đi.

Tên hó này, lắm trò không biết, không mệt ?

Tôi lau lau khóe miệng.

Tùy chỉnh
Danh sách chương