Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
20.
Sáng hôm sau, ai nói muốn đi hẹn hò.
Đi ngang qua phòng ngủ cũ, tôi nhìn nào mắt đầy ẩn ý.
nào lạnh sống lưng, hình như nghĩ điều gì, ngạc nhiên nói: “Mẹ em à?”
Tôi ngẩng đầu cười ha hả, nhảy lưng anh, anh dùng hai tay đỡ lấy tôi: “Chứ sao nữa, cái kiểu cứng đầu ngoài lạnh trong nóng của anh thì bao giờ mới nói em biết chứ.”
Anh bực bội véo tôi một cái: “Em thích anh là động lực lớn nhất để anh tỏ tình, nhưng hồi cấp ba em coi anh là anh em mà.”
Tôi bĩu môi, mắng: “Nói này đúng là tức c.h.ế.t đi được, hồi cấp ba biết ai mách giáo viên là em vấn đề, thế là cô giáo theo dõi em suốt cả năm.”
“Làm em dám nói bạn nam, nói nhiều một tí là lại bị lôi văn phòng nghe giảng đạo.”
“Em vấn đề gì đâu, rốt cuộc là ai xấu tính vậy, tức c.h.ế.t mất.”
Anh: “…” Dù sao cũng phải là anh.
Anh ho khan hai tiếng, một cách bâng quơ: “Thế Ôn Bách Dự thì sao?”
Tôi nhìn gáy anh vẻ mặt kỳ lạ, nghiêng đầu dựa hõm cổ anh: “Sao của em Ôn Bách Dự hoài vậy?”
Tôi chợt nhớ ra: “Tên cờ hó này trước đây bịa mình Ôn Bách Dự đương nữa chứ.”
mắt anh lấp lánh, đặt tôi xuống ghế sofa một cách thờ ơ, cứng miệng nói: “Chỉ thôi mà.” Nói , anh đi giày bệt tôi.
Tôi cúi đầu véo véo khuôn mặt lạnh tanh của anh, cười nói: “Em chưa từng đương cậu ta, chỉ anh, đầu tiên, cuối , và duy nhất.”
Anh ngẩng đầu , tôi nhìn đôi mắt anh sâu thẳm như biển sao, anh cong khóe môi, nụ cười nhàn nhạt lan tỏa.
Tôi vuốt ve mái tóc mềm mượt của anh, ghé sát tai anh, khẽ thổi một hơi: “Anh xem, duyên phận vẫn chúng ta gặp lại nhau.”
Anh hơi sững , nghiêng đầu nhìn tôi , bốn mắt nhìn nhau, anh cưng chiều mỉm cười: “Tất cả những lần gặp gỡ đều là anh cố ý sắp đặt.”
Anh cong môi nở nụ cười nhẹ nhõm: “Nếu ông trời duyên phận, vậy thì anh tự tạo ra thôi.”
Tôi gặng anh mãi, nhưng cuối vẫn ra được quả.
21.
Điểm đầu tiên của buổi hẹn hò: Dĩ nhiên là rạp chiếu .
Tôi chọn một bộ đang hot: Nội dung kể về mối tình đơn phương thời học sinh, nam nữ gặp lại nhau sau vài năm tốt nghiệp đại học, nhưng nữ đã hôn.
Tôi xem mà nước mắt lưng tròng, thỉnh thoảng lại sụt sịt.
sáng quá tối, nào dựa vai tôi, tôi nhìn rõ biểu của anh, tưởng anh thấy chán nên gục đầu vai tôi ngủ.
thúc, cô lao công bật đèn sáng choang.
Tôi nghiêng đầu nhìn anh, quả lại chạm phải mắt của cô gái ngồi cách anh một chỗ trống, cô gái cũng đỏ hoe mắt, nước mắt lưng tròng, thể thấy cô xúc động.
Cô đưa ngón tay thon dài trắng nõn chỉ về phía chồng tôi, tôi cúi đầu kéo bàn tay to lớn đang che mặt anh ra, phát hiện anh cũng đỏ hoe mắt, đuôi mắt đọng vài giọt nước mắt chưa khô.
Anh ậm ừ một tiếng bằng mũi tỏ vẻ cực kỳ bất mãn, sau vùi đầu cổ tôi.
Tôi: “?”
Tên lạnh lùng kiêu ngạo này biến thành tên đa ?
Tôi mỉm cười cô gái.
Cô nở một nụ cười buồn bã, khàn khàn: “Chồng cậu cậu, vừa anh lặng lẽ khóc, chúc hai hạnh phúc mãi mãi.”
Tôi cụp hàng mi dài xuống, nghẹn ngào mỉm cười đáp lại: “ ơn, chúng tôi sẽ hạnh phúc.”
Lúc này, rạp chiếu yên tĩnh lại, chỉ cô lao công đang dọn dẹp ở hàng ghế đầu.
Tôi nâng khuôn mặt ấm áp ướt át của anh , dịu dàng hôn khóe môi anh, chớp chớp đôi mắt trong veo, mỉm cười nhìn mắt hơi lảng tránh của anh.
Tôi nói: “Úc Trình, em anh.”
Đôi mắt anh m.ô.n.g lung như phủ một tầng sương mù.
anh khẽ, nhưng lại khiến ta nhận được sự dịu dàng và kìm nén cực.
Anh nói: “Tống Giai Hân, anh em, em, ơn em nhiều lắm.”
Xung quanh tràn ngập bầu khí ái muội.
Cô lao công đang cố gắng thu nhỏ sự tồn tại của mình đã xem được một màn tỏ tình lãng mạn, nở nụ cười tủm tỉm.
Cuối cô nhìn đồng hồ, nhỏ nói: “Hai diễn viên ơi, bộ tiếp theo sắp bắt đầu .”
Tôi và anh nhìn nhau cười.
Phải , bộ tiếp theo của chúng ta sắp bắt đầu .
(Hết)