Lưu ý: Thế giới và các tình tiết trong truyện là sản phẩm của trí tưởng tượng, đã được lý tưởng hóa nhằm phục vụ mục đích sáng tạo. Mọi sự trùng hợp với thực tế chỉ là ngẫu nhiên, không mang giá trị nghiên cứu hay đối chiếu.

Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 1

Chương 1:

“Chuyên gia huyền học nổi Phạm Đạt gần đã Ngọc Giang, vừa đặt chân đã khẳng định nơi này là điểm hội tụ long Cửu Giang, có Long Tuyền bảo huyệt gây chấn động giới !”

Khi tin tức này xuất hiện trên điện thoại, tôi liền cảm … có biến .

Bởi vì hiện tại tôi đang đứng ngay tại Ngọc Giang.

, chẳng hề có long nào cả.

có một cái hung huyệt vừa bị đào để lộ ra huyệt đen ngòm, mùi tử khí xộc lên nồng nặc.

Tôi đứng nhìn cái lỗ vừa bị còn đang bốc lên tử khí, lại nghĩ đến cái “Long Tuyền bảo huyệt” mà ông đại sư kia vừa tuyên bố… chắc chính là cái chỗ này.

Không nhịn mà cảm khái:

“Già mà tâm không già, đúng là tự tìm kích thích.”

“Tuổi này còn thích chơi mấy trò rước họa vào thân, đúng là thời điểm tốt để c.h.ế.t mà.”

Tôi nhẩm tính, nếu còn kịp thì phải tranh thủ nhanh tay tóm lấy con cương thi trong trước khi có người mò đến.

Nhưng đúng lúc đó, loáng thoáng phía xa vọng lại vài pháo nổ.

Một đại sư huyền học, dẫn theo một nhà giàu, đang rồng rắn kéo nhau lên .

Tôi cúi nhìn lại cái lỗ bị đào dưới chân, trong lòng bắt trầm ngâm…

Tôi tên là Lý Tương Liễu, đương nhiệm chưởng môn phái Mao Sơn.

vừa bị… giáng cấp tạm thời thành truyền nhân đời thứ 433, vì sư phụ tôi vừa vía trở về, kèm theo vẫn còn đủ pháp lực để đá tôi xuống ghế.

Lúc này, tôi đang lẫn trong đoàn người vừa lên , diễn vai người ngoài cuộc một cách rất chuyên nghiệp, tôi tỏ ra tò mò như một đứa trẻ lần .

Thứ khiến tôi ngạc là cái lỗ do đào vô cùng to tướng kia nằm lù lù giữa đất trống, khi đó vì hơi gấp tôi lấy một nhánh liễu che qua loa cho có, vậy mà… hơn ba mươi người trong đoàn này chẳng ai phát hiện ra!

Người dẫn đoàn đồn là đại gia bất động sản Hàng Châu ông Kiến Nam, người mệnh danh là ông trùm tài phiệt Hàng Châu.

Xì, trùm tài phiệt cơ à!

Bốn vị đại sư mà ông ta mời đến, không ngoài dự đoán, có cả cái tên tôi vừa trên điện thoại Phạm Đạt, Phạm đại sư.

Một ông già mặt ngựa, râu dê, mặc trường bào dài thượt, y như vừa bước ra từ phim cổ trang.

Tôi cũng nhìn ông ta thêm vài giây, thậm chí còn cố tình nháy mắt ra hiệu.

Ít nhất mấy ông cũng nên nhìn cái lỗ to tổ bố kia, biết là dưới đất này có cái cổ chứ, đừng có mà múa rìu loạn xạ mà không ra gì hết chứ.

Nhưng ông ta vuốt râu, mỉm nhìn về phía tôi tự tin :

“Đáng tiếc là Kỷ đại sư Chương Châu không thể , mà cử đệ tử đến. Xem ra là rất tin tưởng tôi . Biết rằng cần có tôi trấn giữ, thì cái chuyện phân kim định huyệt này là chuyện nhỏ, tuyệt đối không có sơ sót.”

[Phân kim định huyệt là một thuật ngữ trong , đặc biệt là trong việc chọn huyệt địa điểm chôn cất]

Tôi đứng đực ra.

Nhìn nét mặt kính nể các ông chủ cạnh dành cho tôi, tôi đột nhận ra…

“Khoan đã… tôi cũng có vai trong vụ này à?”

có mấy phút, tôi đã vô tình thành một trong các lãnh đạo trong đoàn ?

cạnh, người vây quanh bắt tung hô Phạm Đạt bằng đủ loại lời khen nịnh nọt:

“Phạm đại sư nhãn lực như thần, thuật phân kim tìm huyệt đúng là một tay che trời! Hôm nay tận mắt chứng kiến là vinh hạnh cả đời chúng tôi!”

“Đúng thế! Lần trước đại sư giảng về hoa cảnh, mẹ tôi bỏ mười vạn cũng không mua vé! Nay mà không ghi âm thì quá là uổng phí!”

Ngay cả Kiến Nam cũng :

“Trình độ Phạm đại sư, tôi đương yên tâm. Việc dời tổ phần nhà họ , xin giao cả cho ngài!”

Tôi thì suýt ngất.

“Dời tổ phần?! Là dời đến á?!”

Tôi hét lên, giọng không nhỏ, đủ để cả đoàn người rành rọt.

Phạm Đạt nhíu mày liếc nhìn sang tôi, cạnh ông ta là một đạo sĩ trẻ tuổi, nhe răng khiêu khích:

“Phạm đại sư là một trong những bậc thầy huyền học hàng cả nước, chỗ ông ấy chọn, sao có thể xảy ra vấn đề ?”

Cả người xung quanh rộ lên, hùa theo:

“Phạm đại sư có đôi mắt nhìn thấu thiên cơ! địa vị ngài ấy trong giới rất cao, tổ phần nhà họ mà dời về , đời sau chắc chắn phát tài !”

Tôi đứng , vậy thì không khỏi cảm thán:

“Không phát lạ, ba đời là đảm bảo tuyệt hậu, nhìn kỹ một chút còn cả linh hồn bay ra khỏi khung ảnh thờ nữa cơ.”

Câu đó vừa dứt, người lập tức xôn xao.

Vài thanh niên nhà họ giận dữ bước , vây quanh tôi:

“Con nhỏ nào đâu ra thế?! Cút đi! Còn ăn bậy bạ, đừng tưởng là con gái thì bọn tao không dám ra tay!”

Tôi trợn mắt, còn chưa lên thì lại tên đạo sĩ trẻ kia khẩy:

“Ồ, hóa ra là đệ tử Kỷ đại sư à? Nếu tôi nhớ không lầm thì chính Kỷ đại sư từng , dưới long này là một cái đại hung huyệt phải không?”

“Đã long mà còn đại hung?! Ha ha ha! c.h.ế.t mất! Cô gái à cô có biết cái gì là long không vậy?”

“Quả là đệ tử Kỷ đại sư, chẳng hiểu gì cả mà cũng dám lên !”

giễu cợt vang lên khắp nơi. Tôi vuốt cằm, thản :

“Vậy theo ý các người, chỗ nào có long thì chỗ đó đều là bảo huyệt, cứ tùy tiện chôn là phất lên đúng không?”

Phạm Đạt vuốt râu, gật đầy đắc ý:

“Long là nơi hội tụ linh khí trời đất, tự tốt lành. Cô vậy, cũng không sai.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương