Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5VLeBgNLyV
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chương 5:
Tôi tiếp tục:
“Bảy… tám… chín…”
tôi từ trong lô ra một quả cầu trắng nhỏ, nhẹ nhàng tung lên.
“Mười.”
BÙM!
Quả cầu vừa chạm đất, một làn khói trắng mù mịt bùng phát!
Lưu Kiến Nam giật mình, vừa định ra lệnh bắt tôi thì…
“Aaaaaa—!!!”
Một tiếng thét thảm thiết từ sâu trong địa cung vang lên!
Tiếng gào đứt quãng, tê dại, mang theo sự sợ hãi đến tột cùng, rồi chìm vào im lặng c.h.ế.t chóc.
Cả địa cung như rùng mình.
Tất cả đều sững sờ, ánh mắt hoảng loạn, vô thức lùi lại vài bước.
Trong làn sương mù vang lên tiếng tôi, lạnh lẽo, xa xăm như vọng từ lòng đất:
“Lời hay chẳng độ người chết, người từ bi không cứu kẻ tự tìm đường tịch diệt.”
“Lưu tổng, giờ… mới là lúc cuộc trộm mộ thật sự bắt đầu.”
Lỗ trộm mộ thì nhỏ, bên dưới là cả một hệ thống đường mộ đan xen như mê cung, diện tích cực kỳ rộng lớn.
Tôi và Cố Diệp suốt mười phút mới dám dừng lại thở.
Trong suốt quãng đường ấy, tiếng hét thảm thiết sau gần như không ngừng vang lên.
Cố Diệp vừa thở hổn hển vừa hỏi, mặt đầy hoảng loạn:
“Vừa nãy… thứ đó là gì vậy?”
Tôi thở dốc vài hơi, nhún vai như chẳng gì nghiêm trọng:
“Thì… tất nhiên là cương thi rồi. Chứ chẳng lẽ trong mộ mọc lên… bánh tét chắc?”
[Cương thi còn được gọi là bánh ú dùng từ bánh tét để cà khịa]
Cố Diệp không dám tin:
“Thật sự cương thi à?! Tôi tưởng cô dọa tôi thôi chứ. Vậy mà còn kéo tôi sâu vào thế này, chẳng phải vừa thoát hang hổ đã chui vào ổ sói sao?”
Tôi bật cười:
“Tôi đâu muốn vào, không không được.”
“Trước khi ta vào, lỗ trộm đó đã bị khá lâu rồi. Trong thời gian đó, sinh khí bên ngoài len vào mộ thất, việc đó làm cho âm dương trong mộ mất cân bằng, rất dễ khiến mộ ‘dậy sớm’. Vậy tôi cứ canh ở đó chờ biến.”
“ tôi không ngờ là… ta còn được mộ thất thì nhân ngôi mộ đã bật nắp ra rồi. Như thế… hơi kinh đấy.”
Cố Diệp nuốt nước bọt:
“Kinh?”
“Ừ, điều đó chứng tỏ… mộ này rất tệ trong việc kiểm soát cảm xúc. Nếu mà hắn nổi điên loạn thì ai đụng phải bị đập tan xác đấy! Vậy giờ tốt nhất là trốn đã.”
Cố Diệp khổ sở:
“Thế tại sao mình không quay lại đường cũ, trèo ra luôn?”
Tôi vào vách mộ:
“Quay lại khó lắm, nghe kỹ đi.”
Cố Diệp tín nghi áp tai vào vách đá.
được hai giây, vài tiếng hét kinh hoàng liền xuyên qua đá truyền đến tai anh!
Anh giật mình lùi ra sau, nhìn tôi:
“Cô… cô cách xử lý đúng không?”
Tôi nhe răng cười:
“Tất nhiên rồi! Tôi là đệ tử Mao Sơn mà! Không ai bắt cương thi giỏi hơn Mao Sơn tôi đâu!”
Tôi cúi người bế Tài run cập dưới chân, bóp nhẹ lớp mỡ dày ở cổ , nặn ra một “hoa mỡ” mềm mại:
“ Tài! Nếu lát nữa cương thi cắn mẹ, con phải dùng cằm hai, cằm , cằm bốn, cằm năm của con mà đỡ cho mẹ, hiểu ? con ở đây, mẹ yên tâm rồi!”
[ý Tài mập lòi mỡ ra =))]
Tài trợn mắt, hai con ngươi mở to như hạt đậu phộng luộc.
Tôi ra kiếm , dán lên đó một tấm trấn thi phù, gọi luôn Tiểu Bạch ra.
“Tiểu Bạch, em lo đánh sau lưng. Nếu xác kia dám nhào ra thì đập c.h.ế.t !”
Sau đó tôi đưa kiếm cho Cố Diệp, nghiêm túc dặn:
“Anh lo đánh trước. Bắt được rồi mình đem cho… vườn thú. Chia bảy, tôi , anh bảy, ok?”
“Vậy là mọi thứ đã sẵn sàng tiến lên thôi!”
Cố Diệp cầm thanh kiếm dạng gọn, lật qua lật lại, lẩm bẩm đọc dòng chữ khắc trên thân:
“Kiếm đại bảo dạng gọn trải nghiệm trừ tà kỳ diệu.”
Khóe môi anh giật mạnh.
“Tương Liễu, tốt nhất cô biết mình làm gì.”
Tôi vỗ vai anh, cười trấn an:
“Yên tâm đi, tôi quan sát rồi. Ngôi mộ này tọa Bắc Nam, thuộc Đông Tứ Trạch, mệnh Khảm. sinh khí của là Đông Nam, này mộ càng đi càng bị suy yếu, cùng với ta đi. Nếu mộ không phải kiểu… nghiện bị hành, thì tuyệt đối sẽ không mò đến đây!”
Cố Diệp phì cười:
“Vậy thì tôi yên tâm rồi…”
dứt lời, một tiếng hít thở trầm đục vang lên từ sau lưng.
Đồng tử Cố Diệp co , còn Tài trong tôi thì… tức dựng lông như quả cầu gai!
“Khoan đã—”
Tôi hoảng hốt quay đầu lại.
Một bàn xanh xám, lộ cả xương, cách cổ tôi một gang , kịp phản ứng thì đã vồ cổ tôi!
Làn tử khí ập đến trong khoảnh khắc khiến đầu tôi như nổ tung, tê dại!
“GRÀOO!!”
Tài tức lao vào con cương thi!
vừa chạm vào, đã bị một luồng tử khí cực mạnh hất văng!
Thứ gầm rú trước mặt tôi mặt xanh, mắt đỏ, toàn thân phủ đầy lông xác đỏ tươi!
một nhìn, trong đầu tôi bật lên một từ:
“Cương… thi… vương!”
Huyết Mao Cương Thi Vương gào lên một tiếng, lao tôi.
[Huyết mao: lông đỏ]
Tôi gắng sức nâng lên đỡ, khi thấy móng vuốt đen dài như d.a.o kia, lòng tôi lạnh toát, mình tuyệt đối đỡ không nổi.
Đúng lúc đó một bóng người lao vào, tông vào con cương thi!
Cố Diệp hét lớn:
“ MAU!!”
Tôi giật mình, mắt mở to, đá bay kiếm rơi dưới chân, chính xác cắm vào ngay cổ con cương thi.
Thanh kiếm vừa chạm vào, miệng con cương thi đã tức bị khoá cứng.
Răng đập trúng kiếm , phát ra âm thanh “xẹt xẹt”, rồi… ẦM!
Tấm bùa trên kiếm phát sáng, nổ tung như pháo thần công!
Cố Diệp bị sức nổ hất bay!
“Cố Diệp!!”
Tôi tức nhào ôm lấy Cố Diệp, kéo anh lui sau.
Tài lao lên, chắn ngay trước mặt tôi. Tiểu Bạch ở sau khẩn trương phóng ra một vùng quỷ vực thành phẩm, sương đen lởn vởn, hàng loạt bóng ma mờ ảo ào , cuốn con cương thi vương gầm rống điên loạn.