Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

Chương 2:

Tôi vỗ tay đánh “bộp” một , sang nhìn Lưu Kiến :

“Thế thì hỏng , Lưu tổng, anh cẩn thận đấy nha!”

Lưu Kiến sững người:

“Cẩn thận? Cẩn thận ?”

Tôi về phía làng đang đứng hóng chuyện:

làng ở đây sống ngay dưới chân núi Ngọc Giang. Bình thường nhà nào chó c.h.ế.t mèo c.h.ế.t đều mang núi cả. Sau này anh đi đường nhớ để ý, không khéo dẫm chỗ không nên dẫm chọc giận mấy vị tài phiệt ẩn danh ở đây!”

“Thì ông cẩn thận danh ông trùm tài phiệt mình không giữ được luôn đấy”

“À…?” Lưu Kiến gượng , nhìn về phía những người ăn mặc giản dị, nói:

“Họ… chắc sẽ không làm khó tôi đâu nhỉ…”

Mấy người gãi đầu, nhìn nhau đầy nghi hoặc.

Một bác trai nói:

đấy, cha mẹ ông bà nhà tôi đều trên núi cả, mà sao chẳng thấy tôi giàu hay phất hết?”

Một bác khác góp chuyện:

“Nhà tôi thì năm nay con ch.ó sinh lứa liền, chắc là vì chồng nó được trên núi!”

Bác đầu tiên tròn mắt:

“Chồng nó c.h.ế.t lứa con kia không nó? Thì việc nó trên núi ích đâu?”

Bác thứ gật gù:

“Ừ ha, vậy là nó c.h.ế.t còn bị đội nón xanh mà nhỉ? Vậy ông thầy này đúng là… c.h.é.m gió quá !”

đông nhìn nhau ngơ ngác. Phạm Đạt tức đến tím , gương dài như ngựa càng dài hơn.

này ai cho các người vào?! Lắm chuyện! Phong thủy tàng ẩn sự tinh vi, đâu cứ là linh!”

Ông ta sang Lưu Kiến , giọng nghiêm túc:

“Lưu tổng, dời tổ phần quan trọng nhất là chọn được mộ tốt. Giờ long mạch đã được xác , nên tức cần . Tôi đề nghị, những người không liên quan nên rời khỏi đây, để chúng tôi làm việc.”

Nói xong, ông ta hừ lạnh một tiếng, tay chắp sau , rẽ đông đi một bên.

Ba vị đại đi cùng lắc đầu tỏ ý bất mãn, lũ lượt bước theo. Trước khi đi, Phạm Đạt còn liếc tôi một đầy ẩn ý.

Lưu Kiến ban đầu vẫn còn xòa xoa dịu tình hình, nhưng thấy mấy đại bỏ đi thì nhăn .

Dẫu sao là thương nhân lão luyện, ông ta suy nghĩ chốc lát lệnh cho người giải tán làng.

, ông ta nở nụ ngoại giao với tôi:

“Tiểu phụ, hôm nay Kỷ đại không đến, hay là cô cứ về khách sạn nghỉ ngơi trước? Tôi cho người đưa cô về, cô yên tâm, phí tư vấn chúng tôi sẽ không thiếu một đồng.”

Tôi nhìn ông ta:

“Là ông nói đấy nhé. Tôi lấy tiền đi ngay, không nói thêm nữa đâu.”

Lưu Kiến tươi, gật đầu.

Tôi xoay người rời đi.

Nhưng sau vang tiếng hừ lạnh Phạm Đạt:

“Giới trẻ thời nay học được chút trò vặt ngoài giang hồ liền vội đời mà bịp bợm. Không hiểu phong thủy thì thôi đi, đã ngu mà còn nói bừa thật là láo xược!”

“Hôm nay ta sẽ miễn cưỡng giảng giải cho cô chút huyền cơ trong đó, coi như mở mang tầm mắt!”

Tôi đầu , thu điện thoại vừa gọi 113, trong lòng một câu:

“Truyền bá mê tín dị đoan tôi báo cảnh sát bắt hết mấy người”

Tôi nhún vai:

“Được thôi, mời các người cứ tiếp tục tác nghiệp đi.”

Phạm Đạt chắp tay sau , dường như không nghe rõ.

Ông ta tay về núi Ngọc Giang, bắt đầu thao thao bất tuyệt:

“Phong thủy về mộ phần chú trọng chọn nơi âm vượng, đón khí và giữ thủy. Khu vực này bốn bề núi bao quanh, về hướng âm, tránh ánh sáng trực tiếp, trên đón nước trời, dưới tụ mạch ngầm, là bảo địa hiếm thấy trong thiên hạ.”

người xung quanh trầm trồ không ngớt.

Lưu tổng rạng rỡ:

“Đúng là nơi tuyệt diệu! Long Tuyền bảo , danh xứng với thực!”

Phạm Đạt tiếp lời, thần sắc vô cùng kiêu hãnh:

“Điều đặc biệt hơn là nơi này từng là điểm hội tụ long mạch Cửu Giang, một trong những địa điểm được các triều đại thời cổ đại cân nhắc để hoàng lăng.”

cất ở nơi thế này, thì không lo con cháu tương lai không phát đạt, gia tộc không hưng thịnh nữa?”

Tôi tức chen vô đập chén cơm:

“Trong lịch sử, bao nhiêu triều đại mới đã đã diệt, hoàng đế thì đoản mệnh đếm là một là mười ngón tay không đủ đếm đâu đấy!”

Phạm đại nghẹn họng, đứng đơ người tại chỗ.

Bên cạnh ông ta, mấy vị đạo sĩ khác tức nổi đóa.

“Vô lễ! Con bé này rõ ràng là cố tình tới đây gây sự!”

“Đúng! Vậy thì cô nói thử xem, theo cô, chỗ này là loại phong thủy ? Nếu không nói được, cô và phụ cô từ nay dẹp nghề luôn đi! Tôi sẽ đích thân kiến nghị hội phong thủy xóa tên người!”

Tôi giang tay, thản nhiên:

“Được thôi, tôi sẽ nói. Mọi người đứng vững nhé!”

xuống dưới chân, tôi dõng dạc nói:

“Nơi này, tôi phán là Bạch Hổ quá đường, bối song nhận, Thanh Long hàm sát, tứ thủy phong đại hung chi địa!”

[Tạm dịch: Chỗ này là đất đại hung! Bạch Hổ vượt đường sát khí trùng trùng, chĩa lưỡi dao, Thanh Long ẩn sát trong miệng, bốn dòng nước tán loạn long khí không tụ, vừa động vào là gặp họa!]

“Gia chủ mà ở đây, ắt gặp nạn binh đao tai ương, vận số suy bại, chưa đến ba đời thì người mất tan, gia đình tiêu tán!”

Phạm Đạt vừa bật thì tôi giơ tay cản:

“Đã bảo để tôi nói hết mà, gấp ?”

Tôi người, hướng về phía núi Ngọc Giang, giọng điềm tĩnh:

“Ông nói đúng, núi Ngọc Giang quả thực là long mạch, là điểm hội tụ long khí Cửu Giang. Nhưng trong phong thủy, long mạch là một phần. Muốn xác cát và hung, dựa vào Long [Long mạch] – [ Hang động, mộ ] – Sa [ Cát đá, thế núi ] – Thủy [ Mạch nước ] – Hướng [ Phương hướng ] được gọi là Ngũ Quyết trong thuật phong thủy.”

Tùy chỉnh
Danh sách chương