Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/5AiLYGdHb2
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Chị dâu Mai sững sờ, chị ta không ngờ An Tĩnh lại không đi theo lẽ thường.
cô ấy oan uổng vu khống, không phải nên mắng chị ta sao?
Cô ấy nên mắng chị ta thậm tệ, đánh chị ta chứ!
Chị ta tuyệt đối không đánh trả, không mắng lại, nhất là càng hành hạ thảm hại càng !
Chị ta càng thảm, mọi người càng thương hại chị ta!
Đến lúc đó, chị ta không có lý cũng có biến thành có lý!
Nhưng An Tĩnh sao lại vừa đến nói dạy chị ta đi tố cáo!
“Chị dâu sao không nói gì?”
An Tĩnh cười như không cười chị dâu Mai, “Chị ngẩng lên kỹ đi, trong phòng này toàn là chiến hữu của chồng chị, họ chắc chắn bảo vệ chị, cần chị ra lệnh một tiếng, họ chắc chắn dẫn chị đi tố cáo .
Chị mau nói với họ là bắt nạt chị đi!”
Chị dâu Mai theo ánh mắt của An Tĩnh lần lượt quét qua khuôn mọi người, mọi người vẻ kiên định, Liên trưởng Trương càng kích động hơn, một bộ dáng cần chị dâu Mai đồng ý, hắn ta dù có phải từ bỏ tiền đồ cũng chị ta tố cáo đến !
Chạm ánh mắt chân thành của Liên trưởng Trương, chị dâu Mai như bỏng nhanh chóng quay đi.
“An Tĩnh, chuyện giữa hai chúng ta hoàn toàn không cần phải như .”
Nụ cười trên chị dâu Mai gượng gạo vô .
An Tĩnh cũng cười nói: “Chị dâu nghĩ kỹ đi, nếu không đi tố cáo không nói bắt nạt chị nữa đâu.”
Chị dâu Mai gật khó nhọc.
“Không được gật như đâu.”
Giọng An Tĩnh rất tinh nghịch, “Chị dâu chị như giống như ép buộc , chị đừng miễn cưỡng như thế chứ, nào, cười một đi, gật nhẹ nhàng hơn chút nữa đi.”
Chị dâu Mai: “…”
Cười gì cười, chị ta cười sao nổi!
Còn nhẹ nhàng, nhẹ nhàng quỷ gì chứ!
Chị ta thừa nhận , còn gì nữa?
Cứ phải thao túng chị ta như sao?
An Tĩnh mỉm cười chị dâu Mai, ánh mắt lại áp lực, một bộ dạng nếu chị không theo, chúng ta không xong đâu.
Chị dâu Mai đến nổ tung, mắt trợn trắng định ngất đi.
Chưa kịp động tác, An Tĩnh véo .
An Tĩnh cười sảng khoái: “Chị dâu, đừng ngất đi nhé, đây là bệnh viện, cách ngất đi có một, nhưng cách đánh thức người có hàng ngàn vạn!
Chị dâu đừng chịu khổ như nữa.”
Chị dâu Mai: “…”
Đôi mắt chị dâu Mai trợn trắng đến nửa chừng đành phải cụp xuống một cách bất lực.
Dù trong điên lên, chị ta cũng có tủi nhục theo yêu cầu của An Tĩnh.
Chị dâu Mai xong, An Tĩnh lập buông ngón trỏ xuống, ánh mắt quét qua khuôn Liên trưởng Trương, ánh mắt bình thản khiến Liên trưởng Trương xấu hổ cúi .
Hắn không ngu, yêu cầu của An Tĩnh tính khiêu khích, nhưng chị dâu Mai lại có theo, điều đó chứng tỏ lời An Tĩnh nói không sai.
Chị dâu Mai… chị ta nói dối.
Ngay cả Liên trưởng Trương, một người đơn giản, bốc đồng và dễ nổi nóng như cũng biết, những người khác sao có không hiểu.
Trong chốc lát ánh mắt của mọi người, khiến chị dâu Mai xấu hổ đến mức chui xuống đất.
Không khí trở nên vô gượng gạo.
Trong đám đông có người không chịu nổi bầu không khí này, móc ra vài đồng tiền trong túi, đặt tiền lên giường Nữu Nữu: “Chị dâu, tôi đến gấp, không kịp mua gì cho Nữu Nữu cả.
Bác sĩ không phải nói Nữu Nữu cần bổ sung dinh dưỡng sao, số tiền này chị dâu cứ dùng để bồi bổ cho Nữu Nữu đi.”
Anh ta nói xong, những người khác cũng lần lượt tiền ra.
Một lúc sau, chiếc tủ nhỏ giường chất tiền và .
Chị dâu Mai liếc , tính nhẩm số tiền ít nhất cũng hơn một trăm tệ, trong lập vui thầm.
Chị ta hết tiền , số tiền này đúng lúc có giải quyết được việc gấp!
Chị dâu Mai đứng dậy cầm số tiền trên giường Nữu Nữu, cầm tiền xong lập đếm lại một lượt.
Lại có đến 150 tệ!
Gãy xương một lại đổi được 150 tệ, quá hời !
Số tiền này còn nhiều hơn nửa lương của chị ta!
Huống chi là cả đống đủ loại màu sắc kia nữa.
Mặc dù không vu oan thành công An Tĩnh, nhưng chị ta cũng không quá lỗ!
Chị dâu Mai vui mừng khôn xiết, cố gắng hết sức kiềm chế nụ cười trên , nhét tiền túi.
“Khoan !”
An Tĩnh gọi chị dâu Mai dừng lại, “Chị dâu đi bận rộn, số tiền này là để bồi bổ cho Nữu Nữu, chị dâu lại không chăm sóc cho Nữu Nữu, chi bằng số tiền này cứ để cho người có chăm sóc Nữu Nữu đi.”
Chị dâu Mai không , “Tôi là mẹ của Nữu Nữu, còn ai có chăm sóc Nữu Nữu hơn tôi nữa.”
Số tiền và gấp gọn còn siết chặt trong bàn tay.
An Tĩnh hỏi ngược lại: “Biết chăm sóc để Nữu Nữu gãy xương? Lại còn suy dinh dưỡng?”
Chị dâu Mai nghẹn họng: “… cô nói để ai giữ?”
Chị ta tự mình giữ số tiền này, nếu An Tĩnh dám nói cô ấy giữ, hoặc người khác xung quanh cô ấy giữ, chị ta nhất định nói cô ấy chuẩn tham ô tiền của mình!
Chị dâu Tư đứng bên cạnh lạnh lùng , thấy tiếp nhận gậy của An Tĩnh, chị ấy cũng nhận ra rằng chị dâu Mai không quan tâm đến Nữu Nữu đang nằm trên giường, số tiền này thực sự đưa cho chị dâu Mai, không chừng chị ta tiêu việc gì đâu!
Chị dâu Tư vừa định mở miệng, lại người vừa cửa cắt ngang.
“Tiểu Mai, Tiểu Mai, sao ? Con bé sao ?”
Chị dâu Chu quan tâm, ánh mắt rơi cánh tay của Nữu Nữu, lập giận dữ An Tĩnh, “Tất cả đều tại cô người phụ nữ này, nếu không phải cô…”
“Chị dâu Chu cầm .”
Chị dâu Chu ngơ ngác: “…Tôi cầm gì?”
“Tiền bồi dưỡng của mọi người cho Nữu Nữu.”
An Tĩnh dùng ánh mắt số tiền chị dâu Mai đang nắm chặt trong tay, giọng nói mê hoặc: “Một trăm mươi tệ đấy.”
Ánh mắt của chị dâu Chu theo An Tĩnh rơi tay chị dâu Mai, thấy số tiền và dày cộm trong tay chị dâu Mai, mục đích đến đây hoàn toàn quên lãng.
Sự bất thường của An Tĩnh chị dâu Mai bối rối, chị dâu Mai chần chừ không đưa.
An Tĩnh cười có chút đắc ý: “Chị dâu không tin , chẳng lẽ còn không tin chị dâu Chu là người có quan hệ nhất với chị trong khu gia đình này sao?”
“Đúng , đúng , Tiểu Mai cô cứ yên tâm, tôi nhất định chăm sóc Nữu Nữu thật .”
Nói chị dâu Chu vươn tay giật tiền trong tay chị dâu Mai, “Tiểu Mai, cô buông tay ra đi.”
Chị dâu Mai bất lực buông tay.
Chị dâu Chu lập bắt đếm số tiền và màu sắc trong tay, phấn khích vô .
Chị dâu Chu đếm xong, An Tĩnh cười hỏi: “Có phải là một trăm mươi tệ không?”
Chị dâu Chu cười tít mắt, lúc này An Tĩnh vô thuận mắt: “Có, có, hê hê hê.”
An Tĩnh đưa bàn tay lên: “ đưa cho đi.”
“…Tại sao? Số tiền này không phải nói cho tôi sao?”
Chị dâu Chu siết chặt tiền trong .
“Trực tiếp đưa cho chị một trăm mươi tệ, nhỡ chị chăm sóc Nữu Nữu không sao?”
An Tĩnh nói một cách chính đáng: “Nhà nào chăm sóc một người lại trực tiếp đưa một trăm mươi tệ, chắc chắn là trước tiên đưa cho chị một phần, đợi chị chăm sóc mới đưa nốt phần còn lại.”
Chăm sóc một người không dưng được một trăm mươi tệ, quả thực không hợp lý, chị dâu Chu không cam đưa tiền cho An Tĩnh.
An Tĩnh nhận tiền, rút ra mười tệ và vài tấm lương thực đưa cho chị dâu Chu: “Đây là tiền ăn tháng này của Nữu Nữu, chị cứ giữ đi, trong thời gian chị chăm sóc Nữu Nữu, Nữu Nữu tăng một cân tăng thêm một tệ cho chị.”
Chị dâu Chu nhanh chóng nhận , ánh mắt vẫn còn luyến tiếc số tiền còn lại: “ còn phần còn lại sao?”