Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/1g8TNsBw2x
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Tống Nguyên Tư nhìn Nữu Nữu há miệng uống vẻ mặt trìu mến, hoàn toàn không để ý đến ánh mà chị dâu Mai tới. Dù có biết, hắn cũng sẽ không gì, hắn đến đây chỉ để đùi gà và gà cho Nữu Nữu. Chị dâu Mai có muốn uống hay không chẳng liên quan gì đến hắn.
Một bát gà chỉ còn lại một dưới đáy bát, An Tĩnh sờ sờ cái bụng của Nữu Nữu dừng tay. Trẻ không biết no, nhưng cô cũng là người đã từng cho cháu trai cháu gái ăn, bụng của Nữu Nữu rõ ràng đã no . An Tĩnh nhìn chỗ gà còn lại trong bát, số còn lại cứ để chị dâu Mai xử lý đi.
Sau khi cho Nữu Nữu ăn no, An Tĩnh nhẹ nhàng xoa đầu Nữu Nữu. Nữu Nữu khẽ khàng ngáp một cái. Thấy đứa ăn no buồn ngủ, An Tĩnh cười : “Chị dâu Mai, trời cũng không còn sớm , Nữu Nữu cũng buồn ngủ , chúng em xin phép trước đây.”
cô cái bát trong tay cho chị dâu Mai, ý bảo chị dâu Mai đổ hết phần còn lại trong bát một cái bát khác. Cô không muốn để cái bát ở lại đây, chị dâu Mai chắc chắn sẽ cớ bát đến nhà cô, đối chị dâu Mai, cô thực sự là không thấy lòng không phiền.
Chị dâu Mai nhìn những thứ còn lại trong bát của An Tĩnh, tức đến mức muốn lộn cả trắng dã. Chỉ còn lại cặn bã mà cũng cho cô , đây không phải là sỉ nhục người khác là gì chứ!
Vì Tống Nguyên Tư cũng có mặt ở đó, chị dâu Mai nghiến răng, cầm một cái bát khác để đổ hết đồ trong bát của An Tĩnh . Nhìn đồ còn lại trong bát, ánh cô tức đến tóe lửa, đợi An Tĩnh đi cô nhất định sẽ hất đổ cái bát cặn bã !
Tống Nguyên Tư đi đến chào tạm biệt Nữu Nữu, An Tĩnh cũng mỉm cười vẫy vẫy tay Nữu Nữu. Nữu Nữu lập tức tặng lại An Tĩnh một nụ cười ngọt ngào. Cô thích dì xinh đẹp , dì sẽ quan tâm cô xem có bị cháy tóc khi nhóm lửa không, còn dịu dàng gỡ bỏ những thứ bẩn thỉu trên người cô , hơn vòng tay của dì thơm thơm, còn cho cô ăn đùi gà và gà ngon lành, cô siêu thích dì!
Chị dâu Mai thấy vậy, cảm thấy nguy hiểm vô cùng! An Tĩnh sẽ không phải là cố ý lòng gái cô , muốn dùng gái cô để lòng Tống Nguyên Tư chứ! Chị dâu Mai vội vàng xích lại gần Nữu Nữu, nắm tay Nữu Nữu, gượng cười : “Trời cũng tối , hai người đường cẩn thận nhé.”
An Tĩnh gật đầu, mỉm cười Nữu Nữu: “Dì và chú Tống đi trước nha, đợi lần sau, dì lại đồ ăn ngon đến cho , được không?” Ánh Nữu Nữu lập tức sáng bừng: “Được ạ!”
“Dì và chú Tống lần sau sẽ đến thăm .”
Nhìn An Tĩnh và Tống Nguyên Tư đã đi, chị dâu Mai cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm. Nhìn cô gái ngơ ngác nhìn bên cạnh, chị dâu Mai thở dài một hơi, lời muốn mắng cô không để lại đùi gà cho cũng nuốt ngược vào trong. An Tĩnh còn có lần sau, lỡ đứa lỡ lời Tống Nguyên Tư biết sẽ hỏng bét!
Dỗ Nữu Nữu đi ngủ xong, chị dâu Mai hằn học nhìn những cặn gà còn lại trong bát. Cái đàn bà An Tĩnh , còn lại đồ cũng muốn cho cô , đây là cho chó ăn đấy à! Nghĩ vậy, cô giơ tay muốn hất xuống đất.
Động tác mới được một nửa đột nhiên dừng lại. Chị dâu Mai đứng đờ người một lúc lâu, cuối cùng vẫn bát lên miệng. Mẹ kiếp, thơm thật!
khỏi nhà chị dâu Mai, trời đã tối đen. Tống Nguyên Tư được huấn luyện nên thị lực không bị ảnh hưởng nhiều, vẫn sải bước đi phía trước như thường. An Tĩnh không nhìn rõ đường, lại thai nên đi lại rất cẩn thận. Thế là chỉ sau vài bước, An Tĩnh đã thấy Tống Nguyên Tư bỏ xa . Nhìn dáng vẻ xông thẳng phía trước của Tống Nguyên Tư, An Tĩnh dứt khoát đứng yên tại chỗ.
Tống Nguyên Tư vô tư đi được một lúc lâu, đột nhiên nhận có điều gì đó không đúng ở bên cạnh, sao bên cạnh không có tiếng bước chân của An Tĩnh. Hắn nghiêng người nhìn phía sau, phía sau tối om, ngay cả một cái bóng của An Tĩnh cũng không có. Tống Nguyên Tư sắc mặt chợt lạnh đi, chạy ngược lại. Chạy qua một góc cua nhìn thấy An Tĩnh khoanh tay đứng yên tại chỗ. An Tĩnh từ trên xuống dưới đánh giá Tống Nguyên Tư, cười lạnh : “Sao không đi vậy? Vợ đều lạc mà anh còn không biết quay đầu lại! Trời tối đen như mực thế , em một người phụ nữ xinh đẹp yếu ớt thai có thể đuổi theo anh mãi được sao?”
Tống Nguyên Tư tự biết sai, xích lại gần An Tĩnh, vẻ mặt đầy áy náy : “Lần sau nhất định sẽ chú ý.” An Tĩnh hừ một tiếng, kiêu ngạo tay cho Tống Nguyên Tư. Tống Nguyên Tư nắm tay An Tĩnh, cẩn thận kéo cô nhà.
Tống Nguyên Tư cẩn thận bảo vệ An Tĩnh đi đến nhà, vừa đến cửa nhà đã thấy một người đứng ở đó, nhìn dáng dấp rõ ràng là chị dâu Tiết. Tống Nguyên Tư rút tay lại, giữ khoảng cách An Tĩnh, duy trì một khoảng cách vừa đủ để có thể bảo vệ An Tĩnh ngay lập tức nhưng không quá thân mật. Chị dâu Tiết sao có thể không nhìn thấy hai bóng người vừa nãy còn dính vào nhau mà tách thành hai. Tuy nhiên, vì giữ thể diện cho Tống Nguyên Tư, chị dâu Tiết đành phải giả vờ như không thấy.
Chị dâu Tiết vẻ mặt bình thường ôm một cái hũ , cười : “An Tĩnh, tôi vừa mới đến cho cô ít tôi , kết quả gõ cửa không thấy hai người ở nhà, tôi liền đợi một lát. Tay nghề nấu ăn của chị dâu thực sự là bình thường, nhưng tay nghề của chị dâu là gia truyền đấy, mấy đứa nhà tôi đều thích ăn tôi nhất.”
An Tĩnh tiến lên nhận hũ trong tay chị dâu Tiết: “Cảm ơn chị dâu, em nhất định sẽ ăn thật ngon ạ.” Lượng mà chị dâu Tiết đến thực sự không , cái hũ đầy ắp, An Tĩnh không chuẩn bị trước nên suýt không ôm nổi. Tống Nguyên Tư vươn tay cái hũ mà An Tĩnh ôm vào tay, sau khi được lại âm thầm đứng sang một bên.
Chị dâu Tiết cười tủm tỉm, trêu chọc nhìn An Tĩnh một cái, An Tĩnh mím môi cười. “Thôi thôi, tôi không phiền hai vợ chồng trẻ , hai người cũng sớm ăn cơm sớm nghỉ ngơi đi.”
Chị dâu Tiết kéo An Tĩnh dặn dò: “Cô mới đến, có gì không chắc chắn cứ tìm chị dâu nhé, chị dâu sẽ giúp cô.” Cô ấy đã nhìn , An Tĩnh hoàn toàn khác những lời đồn đại trong khu gia đình, thai bị cô ấy vô tình hắt nước lạnh cũng không giận, sốt cũng không oán trách cô ấy, chỉ chuyện thôi mà cô ấy đã “nhận một giọt ơn, trả một dòng suối”, trong nhà có đồ ăn ngon là lập tức chia sẻ cho cô ấy. Chuyện của bà thím Tiền cũng có thể thấy, An Tĩnh vẫn là một người hiểu chuyện. Mặc dù quen nhau chưa lâu, nhưng chị dâu Tiết đã xác nhận, An Tĩnh thực sự là một cô em gái tốt, vì vậy cô ấy thật lòng muốn hòa thuận An Tĩnh.
Sau khi xong, chị dâu Tiết rất có nhìn, cũng không định tiếp tục phiền hai vợ chồng trẻ , trực tiếp quay . Hai người bưng mà chị dâu Tiết cho nhà.
Khi hai người họ trở , gà đã nguội, bữa tối mà An Tĩnh cũng đã nguội. Tống Nguyên Tư nhóm lửa để hâm nóng bữa tối, nhìn số củi còn lại ít ỏi trong bếp, Tống Nguyên Tư dặn dò: “Củi sắp hết , em đừng lên núi tìm, ngày mai anh sẽ chuẩn bị sẵn.” An Tĩnh có không muốn, ngọn núi lớn phía sau khu gia đình có một sức hút kỳ lạ đối cô. Cô nóng lòng muốn lên núi để tìm hiểu xem sao.