Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9KXuVwrTGM
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
An Tĩnh chị dâu Tiết nhìn nhau, trên mặt cả đột lộ ra một nụ cười kỳ lạ.
Hàn Nhiễm Nhiễm vội vàng nói , “ người tin em đi, em thật không nói dối!”
An Tĩnh cười gật , “Bọn em tin em, có nghĩ sâu xa đến mức này, em đúng là thông minh, nhưng em có từng nghĩ những lời đó rốt cuộc là nói cho nghe không?”
Hàn Nhiễm Nhiễm ngơ ngác , “Hả?”
Chị dâu Tiết sốt ruột nắm chặt nắm đ.ấ.m , “Ôi, bé ngốc này, những lời đó là cố ý nói cho em nghe đấy , dù sao người được điều đến đây là em , em ra tay An Tĩnh!”
“……”
Hàn Nhiễm Nhiễm lắc kịch liệt , “Không nào, em tuyệt đối không làm như vậy.”
Hàn Nhiễm Nhiễm mắt đỏ hoe nhìn An Tĩnh, ánh mắt vô cùng kiên định , “Mặc dù em đã từng đi nhầm , thích một người không nên thích, nhưng em là một bác sĩ có y đức , em tuyệt đối không làm ra chuyện này! Em được điều đến đây thật là ngẫu , em không hại chị của chị đâu. Bây giờ em một cũng không còn thích Tống Nguyên Tư nữa , em cũng không hề làm mẹ kế , em chỉ nuôi của chính thôi.”
An Tĩnh gật , “Em tin em.”
Hàn Nhiễm Nhiễm cảm động đến vành mắt đỏ hoe, nước mắt sắp rơi thì An Tĩnh đột đổi giọng.
“Dù sao thì thủ đoạn này quá nông cạn vụng , bắt là trúng ngay. Nếu em dám làm, có rất nhiều cách để bắt em phải đền mạng cho chị.”
Nước mắt của Hàn Nhiễm Nhiễm sắp rơi xuống lập tức lăn ngược trở lại, cô bé mặt không biểu cảm gật , “Vâng, chị nói đúng.”
Nói chuyện xong Hàn Nhiễm Nhiễm, chị dâu Tiết An Tĩnh lần này thật rời đi.
người đi được nửa , chị dâu Tiết lo lắng nhìn An Tĩnh , “An Tĩnh, em thật tin Hàn Nhiễm Nhiễm được điều đến đây là ngẫu sao?”
An Tĩnh lắc , “Em không tin, cô ấy tuyệt đối là do đưa tới.”
Cả nước có nhiều quân khu như vậy để đi , tại sao Hàn Nhiễm Nhiễm lại trùng hợp đến vùng hẻo lánh nghèo nàn này?
Dù sao thì cũng từng là học trò của danh sư , Hàn Nhiễm Nhiễm có trốn cũng không đến nỗi phải trốn vào một phòng y tế nhỏ xíu.
Cô ta chắc chắn là do người có ý đồ đưa đến để gây khó dễ cho cô.
Chỉ là, người đó không nhận ra Hàn Nhiễm Nhiễm đã bị những vụ gây rối y tế làm cho sợ mất mật rồi , cũng không ngờ không phải cũng giống như cô ta, không có giới hạn mà dùng mọi thủ đoạn.
Chị dâu Tiết vẻ mặt căng thẳng , “Dù sao thì bây giờ em vẫn đang mang thai , cô ta lại ở phòng y tế , vậy thì chúng ta vẫn phải đề phòng cô ta một . này thật không phải thứ tốt lành , tâm địa quá độc ác. Nếu cô ta dám xuất hiện trước mặt chị, chị nhất định phải đánh cô ta một trận thật mạnh!”
An Tĩnh gật , “Yên tâm đi, chị dâu , em không tự mạo hiểm đâu , em còn được ở bên cạnh lớn lên thật tốt.”
Chị dâu Tiết cũng xoa bụng An Tĩnh , “Trước đây chị Tống Nguyên Tư ngày nào cũng giặt quần áo, nấu cơm, làm việc nhà , còn ghen tị em vì gả được người tốt thương vợ , nhưng bây giờ chị không hề nghĩ như vậy nữa. Bên cạnh Tống Nguyên Tư quá nhiều đào hoa thối nát , vừa đi một chị dâu Mai lại đến một , sao mà cứ như cắt hẹ vậy , phụ nữ xấu cứ hết lớp này đến lớp khác! Không phải tính kế thì cũng là tính kế mạng của em! Cuộc sống của em thật không dễ dàng nào. Nếu không phải vì gái nuôi đáng yêu của chị , chị nhất định khuyên em hắn. Em xinh đẹp, lại có kiếm tiền , chị dâu đảm bảo tìm cho em một người tốt không phải lo lắng, không phải phiền phức lại thương vợ… ưm!”
Chị dâu Tiết nói được nửa chừng, phía sau đột có một bàn tay to lớn màu đen thò ra bịt chặt miệng chị dâu Tiết , ôm chặt người vào lòng kéo lùi sau.
Phó đoàn trưởng Tiết kéo chị dâu Tiết lùi lại rất nhanh , “Vợ xui xẻo của anh nói đấy! Nguyên Tư à , chị dâu em nói đùa thôi , anh đưa cô ấy nhà xử lý đây!”
Chị dâu Tiết đảo mắt , quả nhìn Tống Nguyên Tư đen mặt đứng bên cạnh.
Tống Nguyên Tư mặt mày đen sịt, vẻ mặt cực kỳ khó coi , khí thế quanh người lạnh lẽo như d.a.o , nhìn một thôi cũng đau mắt.
Tống Nguyên Tư sắp nhìn sang , Phó đoàn trưởng Tiết bế chị dâu Tiết lên bỏ chạy.
Phó đoàn trưởng Tiết bế chị dâu Tiết chạy rất nhanh , vừa chạy vừa trách mắng , “Ôi chị ngốc của anh ơi , vợ chồng có mâu thuẫn thì nói thẳng ra là được rồi , tự dưng đi khuyên người ta làm , em đang chọc vào phổi của lão Tống đấy! Người ta có vợ có , cuộc sống êm đềm vui vẻ , em lại phá tan nó , cẩn thận Tống Nguyên Tư nửa đêm bò dậy c.h.é.m chúng ta đấy!”
Bị trách mắng, chị dâu Tiết trái ngược thường ngày không hề chỉnh đốn Phó đoàn trưởng Tiết , cô ấy đang chột dạ , cô ấy quả thật có động lòng.
Tống Nguyên Tư gương mặt tuấn đen sịt đi đến bên cạnh An Tĩnh , cánh tay kề sát An Tĩnh, mím môi không nói lời nào.
Anh Phó đoàn trưởng Tiết đang trên đi làm , ngờ vừa đi tới đã nghe chị dâu Tiết nói đến chữ , ngay sau đó lại còn tìm cho An Tĩnh một người tốt không phải lo lắng, không phải phiền phức lại thương vợ.
Chẳng lẽ anh không phải là người tốt không phải lo lắng, không phải phiền phức sao?
Cho dù anh có điều không đúng, cô có nói ra, anh sửa.
Sao có dễ dàng nói như vậy chứ?
An Tĩnh cười tủm tỉm đánh giá Tống Nguyên Tư , “Giận rồi à?”
Tống Nguyên Tư mím chặt môi , “Anh không đồng ý.”
“Em cũng có nghĩ đến đâu.”
An Tĩnh nhẹ nhàng lay lay cánh tay Tống Nguyên Tư , dỗ dành : “Em chị dâu chỉ là tiện lời nói thôi.”
Tống Nguyên Tư nhíu mày, trên mặt vẫn còn không hài lòng , “ là chuyện có tùy tiện mang ra nói sao , còn đổi người nữa chứ , tự dưng người nói này làm ?”
An Tĩnh đưa tay nhéo cằm Tống Nguyên Tư , trách móc : “Không phải đều là họa do anh gây ra sao!”
Gần như ngay khoảnh khắc An Tĩnh chạm vào cằm Tống Nguyên Tư , Tống Nguyên Tư liền vội vàng cầm tay An Tĩnh xuống , căng thẳng nhìn xung quanh , khẽ nói : “Bên ngoài người đi lại đông đúc, bị nhìn không hay đâu , nhà rồi sờ.”
An Tĩnh bĩu môi, dùng sức rút tay , người không hiểu phong tình , phải có cảm giác thì mới có hành vi thân mật này , vô duyên vô cớ sờ anh chứ.
Ở nhà thì như hổ đói , ra ngoài lại giả vờ đứng đắn.
Giả cổ hủ, giả đứng đắn, có bản lĩnh thì hãy nhất quán từ trong ra ngoài đi.
dà người này, không phải không cho sờ sao, sao anh không buông tay ra!
An Tĩnh rút một không rút được tay ra , dùng sức hơn nữa cũng không rút được tay ra , đành trừng mắt nhìn người trước mặt đầy bất lực.
Tống Nguyên Tư nắm tay nhỏ của An Tĩnh , ánh mắt vẫn còn liếc ngang liếc dọc , “Em nói cho anh biết, sao lại là họa do anh gây ra chứ?”
An Tĩnh chống nạnh , “ đã đưa Hàn Nhiễm Nhiễm đến đây , chuẩn bị lấy mạng em khi em sinh đó!”
Tống Nguyên Tư đang cảnh giác nhìn xung quanh sững sờ trong chốc lát , đột quay nhìn An Tĩnh , biểu cảm trên mặt anh lập tức từ thoải mái trở nên nghiêm trọng , “Họ lấy mạng em làm ? Hàn Nhiễm Nhiễm là ?”
An Tĩnh đánh giá Tống Nguyên Tư từ trên xuống dưới , “Anh còn nhớ à?”