Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
30.
“Sao không nói gì? Hả?”
Tôi có thể nói gì ? Tôi dám nói gì nữa ? Tôi cẩn thận giấu diếm bao lâu, cuối cùng anh trước, thong thả xem tôi diễn hề.
Tôi vừa tức vừa xấu hổ, hít mũi một , quay chỗ khác:
“Không muốn nói chuyện, thì sao?”
Đại ca đóng cửa lại, kéo tôi ngồi xuống sofa, rót một ly nước lọc.
Tôi nghĩ tức, nghĩ nhục nhã, đẩy ly nước , trừng mắt nhìn anh, nói thẳng:
“Anh trước đúng không? Chọc em khiến anh hả hê, vui lắm hả?”
Tạ Trường Bồi : “Nhóc , hung dữ phết nhỉ.”
Tôi ưỡn thẳng lưng, quyết liệt nói:
“Đúng, em chính là chủ nhà tầng 7, là luôn phàn nàn về anh, lén đạp mô tô của anh, mua đinh để phá lốp xe của anh. Sao nào, anh nghĩ xong sẽ xử lý em sao chưa?”
Đại ca vẫn , ghé sát vào tai tôi, khẽ nói:
“Anh nào dám xử lý em, em nhìn xem tính nóng nảy, hấp tấp của mình , hơn cả ông !”
Tạ Trường Bồi không hề có chút biểu cảm tức giận nào, điều khiến tôi cảm khó chịu:
“Anh rốt cuộc có gì ?”
Đại ca hai tay ôm ngả sau, tựa lưng ghế sofa, nói:
“Anh em là chủ nhà tầng bảy, không phải do Dương Huyên mách lẻo , mà lâu lắm , khi anh mua quà xin lỗi là .”
Tôi sững sờ:
“Tại sao?”
Không thể nào, diễn xuất của tôi tệ đến .
Anh lại bật , nghiêng ngả. Tôi bực mình bóp má lúm đồng tiền của anh, vừa xấu hổ vừa giận dữ:
“Anh gì! Mau nói !”
Anh ho hai tiếng, bàn tay vuốt nhẹ má tôi đầy ẩn :
“Nhóc , anh trẻ vậy mà leo đến vị trí , là nhờ thông minh đấy. Diễn xuất của em bình thường thôi, không qua mắt anh . Nếu không thì sao anh cứ để em bịa chuyện mãi vậy?”
Tôi quay , cố không nhìn anh.
“Thật , anh định chọn một ngày lành tháng tốt để nói , nhưng nhìn em mấy hôm nay mất hồn, nên anh phải nói luôn bây giờ.”
Anh bóp cằm tôi, ép tôi quay lại.
31.
Tôi chu môi, nói lí nhí:
“Nói gì cơ?”
Mặt anh ấy đỏ bừng, tai đỏ, đôi mắt long lanh,
“Nói gì à? nói gì nữa? Tất nhiên là nói anh thích em, em có muốn làm… ừm… bạn gái của anh không?”
Tôi ngạc nhiên thốt :
“WHAT?”
Đại ca bối rối:
“Anh nói, em có thích anh không, ông thích em đó!”
Lúc tôi cảm giác mình một đám mây, bồng bềnh trôi trên bầu trời, bỗng nhiên một cơn gió mạnh thổi qua, cuốn tôi bay tứ tán.
Mơ mơ màng màng, tôi nghe tiếng Đại ca gào :
“Em nói gì chứ! Sao không nói gì! Em có gì ! là lần tiên anh đấy! Phản ứng chút có không?”
Đại ca ôm ngực, hít thở sâu liên tục:
“Chết tiệt, tim anh đập nhanh quá, sắp ch.ết đến nơi vậy.”
anh vò bứt tai:
“Tất cả là tại em! Nếu không phải mấy hôm nay em cứ suy nghĩ lung tung, anh có vội vàng ! Hoa và nhẫn anh đặt sẵn cho tuần sau đấy! Aaaaaa, tức ch.ết !”
thức dần dần quay về, tôi nắm một chi tiết:
“Anh lần ? mối của anh ?”
Đại ca cáu kỉnh hơn:
“Anh không , là gái trước! Nói! Em đồng không?”
Tự nhiên tôi cảm ngượng ngùng:
“Trời ơi, đừng nói thẳng chứ, làm ta ngại lắm. Em… em đồng ! Miễn là anh đừng giận chuyện em từng phàn nàn về anh thôi.”
“Anh có giận chứ? Anh là nói lý lẽ!”
Đại ca thở phào, một tay véo má tôi, bóp cho hai má phồng , sau đó cúi hôn mạnh môi tôi một :
“ giờ anh là có vợ !”
Anh lại cúi xuống hôn thêm mấy , lấy điện thoại chụp hình, nhanh chóng đăng vòng bạn bè:
“Hôm nay tôi thoát ế, nay nhà có thêm một nhóc . @Cật lực kiếm tiền tỷ [hình ảnh][hình ảnh]
Bình luận:
Lão Lục luôn rất ngầu: “Ô kìa, anh Tạ cuối cùng ôm mỹ nhân , lần trước tôi chị dâu ngồi trên chiếc xe bảo bối của anh, tôi anh có đồ lâu [ nham hiểm].”
Đại ca: “[Cút!]”