Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/2g10Zf0g6q
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
đó tôi thầm mừng; nếu là người lạ khác, tôi thực sự không biết phải làm sao.
Tối đó, anh ấy chủ động trò tôi rất lâu, cuối tôi hơi bực bội, liền chặn anh ấy.
Lời anh nói quá khó hiểu.
Sở Diệu nói tôi, người trò tôi đó chính là anh.
Vì muốn tôi biết rõ hơn rằng ấy là kẻ lăng nhăng dù anh bóp méo ảnh của mình.
Vì , anh tặng một mô đồ chơi mới đổi cơ hội, tôi nhớ đó là mô mà anh phải nhiều nước mới mua .
khi ăn xong, chú dì sớm nghỉ.
Tôi và Sở Diệu quấn quýt trên sofa xem phim.
Tôi mơ màng, mắt dán vào màn TV, rồi lại mải mê ăn uống, tâm trí phân tán.
Sở Diệu giật lấy đồ ăn vặt trong tôi, hiệu tôi không ăn nữa.
Anh đúng là kiểu trai “kiểu bố”.
“ ngủ thôi.” Anh ôm tôi vào lòng một rồi buông , dường như nhận tâm trạng tôi, anh an ủi nhẹ nhàng.
Tôi không nói , rửa mặt.
Tôi tìm chiếc khăn rửa mặt chuẩn bị, mò mãi không thấy, bỗng có người nhẹ nhàng lau mặt cho tôi.
Tôi mở mắt, thấy là Sở Diệu.
“Cái đầu nhỏ đang nghĩ thế?” Anh dùng ngón trỏ chạm vào trán tôi.
Tôi ngây người một chút, đùa: “Chẳng phải vé máy bay của chú và dì là sáng ngày kia sao? định đặt một bàn hải sản thịnh soạn.”
Nói xong còn nhướn mày, mong khen.
“ sẽ đứng một bóc tôm cho anh à?” Anh mà giọng lại khô khan.
“Đương nhiên rồi, chuyên gia bóc tôm số một mà…” Tôi vỗ n.g.ự.c đầy tự hào.
Anh lạnh mặt, im lặng.
“Anh không sao?” Tôi nói quá rồi, bản thân dị ứng hải sản mà còn dám tự xưng chuyên gia bóc tôm.
Tôi đoán anh nghĩ , chủ động ôm lấy anh.
Giải thích: “Chẳng phải lâu rồi anh không ăn sao, muốn anh ăn cho thèm, sao nào, gái của anh không?”
Cuối anh cũng .
“Bọn anh vừa ăn vừa nhìn chảy nước miếng mà không thể ăn , đáng thương quá.”
Tôi thoát khỏi vòng anh, “chậc” một tiếng rồi trở về .
trước đến nay, tôi vẫn luôn đau khổ vì mối tình đơn phương không thể nói , lại bỏ qua ánh sáng âm thầm cạnh mình.
Trước khi ngủ, tôi nhắn cho anh một .
“Yên tâm, sẽ cưng chiều anh.”
Bữa tiệc hải sản thịnh soạn đành phải hoãn lại.
Vì ngày hôm mẹ tôi đột nhiên đến.
Mẹ vốn chỉ định thăm tôi, không ngờ hai gia đình lại có dịp gặp mặt.
Trên bàn ăn, khoảng cách giữa mọi người khá xa, tôi vẫn băn khoăn không biết nói làm dịu bầu không khí.
Người phục vụ vào hai ba lần, món ăn cũng dọn đủ.
Tôi đứng dậy, nở nụ rạng rỡ, tiện thể đá nhẹ chân Sở Diệu.
Thế mà anh không hề ý.
Tôi cắn môi, liếc anh một cái.
Ngay khi tôi định mở lời, mẹ tôi và mẹ Sở Diệu bỗng như mở van xả, trước tiên nắm nhau nói, rồi bắt đầu thăm xã giao.
Hai người có vẻ trầm lặng hơn, chạm ly rượu rồi trao đổi những chủ đề riêng.
Đây đâu phải là bộ dạng lần đầu gặp mặt.
Cảnh tượng đó khiến tôi và Sở Diệu trở nên như người vô .
“ , họ quen khi nào thế?” Tôi không chịu thua, thì thầm Sở Diệu.
Sở Diệu thản nhiên gắp thức ăn, nói: “Thông gia thì đương nhiên phải thân thiết rồi.”
Tôi nghi ngờ cuộc gặp mặt do một anh sắp xếp.
“Anh nói , có phải anh lén lút sắp xếp không?”
Anh lập tức tỏ vẻ vô tội, hai xòe , mặt đầy chân thành: “Thật sự không liên quan đến anh.”
Tạm thời .
Tối, mẹ tôi ngủ tôi.
Tôi dò mẹ khi nào quen thân mẹ Sở Diệu.
Mặc dù sống khu, bình thường cũng chưa từng thấy họ giao lưu.
“Mấy đó mắt toàn nhìn Sở Diệu, còn thời gian đâu mà ý mấy .” Mẹ trêu đùa mà không trách móc.
“Đâu có đâu ạ.” Tôi thầm muốn khắc chữ “Hiếu” lên trán mình.
“Ngưng Ngưng, hai đứa nhau khi nào?”
Tôi không rõ sao mẹ lại .
“Mới gần đây thôi ạ.”
“Muộn sao?” Mẹ có vẻ khó .
“Vẫn là chủ động tỏ tình.” Tôi nghĩ mình sẽ rất tự khi kể lại điều đó .
Mẹ chỉ , không khen như tôi mong đợi.
“Mẹ kể nghe, năm thứ hai đại học, nó bất ngờ chạy đến nhà nếu nó chăm sóc cả đời, mẹ có yên tâm không?”
Năm thứ hai đại học chính là anh mua nhà.
“Mẹ có phải nó cầu hôn chưa, nó nói hai đứa còn chưa nhau, mẹ và nhìn nhau, không hiểu Sở Diệu tính làm .”
Hồi tưởng lại, tôi hiểu vì sao.
“Hẳn là anh ấy muốn tỏ tình rồi.”
Xâu chuỗi mọi , hôm đó khi Sở Diệu về trường nhà tôi, anh rủ tôi ăn, không hiểu sao uống nhiều rượu, đó tôi không biết anh làm lấy can đảm.