nhặt về nhà, trong tay còn vỏn vẹn bốn bạc.
để may áo ấm mùa đông, dùng chi hằng ngày.
Hai còn , tính gửi đệ đệ học tư thục.
Thế nhưng, nói, bị rất nặng, cứu ít nhất phải tốn hai bạc.
thầm nghĩ, cùng lắm thì mùa đông năm nay bớt ăn bớt mặc, mua y phục giữ ấm nữa vậy.
Thế , móc bạc dưới gối ra, lau sáng loáng đưa .
mới rút d.a.o trên người , cẩn thận khâu vết .
xong, ông ấy đứa trẻ đang phát , thở dài.
“Sống c.h.ế.t có , đã hết sức , những ngày sắp tới phụ thuộc mệnh của .”
Sau đi, cao mãi hạ. thức trắng đêm, vẫn thể mở mắt.
đắp khăn nóng lên trán , lấy ra tiền đồng tích cóp bấy lâu.
“Tỷ tỷ, nếu ấy , chúng sẽ mua cỗ quan tài tốt chôn cất đi.”
Cứ tưởng đã c.h.ế.t , nào ngờ vượt qua.
tiếc đứa trẻ đáng , cao hỏng cả đầu óc.
Câu đầu tiên nói , chính , giận dữ mắng:
“Tên dân đen to gan, dám hãm hại bổn công chúa!”