Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

8

Ôn Quân xem thư xong, m.á.u huyết trào dâng, mọi thứ trên bàn đều bị ném xuống đất.

Ngọc Ninh lần không chào hỏi gì, trực tiếp xông vào ngự thư phòng.

quỳ thẳng trước mặt Ôn Quân, khóc đến đau thấu tim gan:

“Hoàng , muội không muốn đi !”

“Hoàng đế kia, tuổi còn lớn hơn cả phụ hoàng chúng ta.

Ông ta c.h.ế.t rồi, con trai hay đệ đều cưới vợ lẽ ông ta.

Nữ nhân bên đó chẳng khác nào đồ chơi nam nhân, muội tuyệt đối không đi!”

“Muội thà lấy một dải lụa trắng thắt cổ tự tử, không đi bị người ta sỉ nhục !”

Nước rơi trên nghiên mực, mực loang từng vòng sóng sánh.

Ngọc Ninh khóc quá dữ, bệnh tim bỗng tái phát.

ngã vào Ôn Quân, lặp đi lặp lại điều gì đó, rồi cuối cùng ngất đi.

nói nhỏ, nhưng ta đứng gần, vừa vặn nghe thấy.

nói:

“Hoàng , muội người trong rồi, muội người trong rồi…”

Tiêu Nhi nghe tin , suýt nữa không đứng vững.

Nó kéo tay áo ta, lo lắng đến mức mặt đỏ bừng:

“Tỷ tỷ, Ngọc Ninh người thích náo nhiệt như vậy, sao đi xa xứ?”

phải chỉ cần chúng ta đánh thắng, thì sẽ không phải đưa Ngọc Ninh đi nữa không?”

“Tỷ tỷ, đệ biết võ công, đọc binh thư. Bây giờ đệ sẽ đi tiền tuyến đánh trận, đánh đuổi hết người !”

Nhưng một thiếu niên chưa từng trận như nó, sao chống lại lão tướng cầm binh mấy chục năm?

Ngọc Ninh tỉnh lại, vừa mở nhìn thấy ta.

gác đầu lên đùi ta, tủi nói:

“Tỷ tỷ, muội không muốn đi .”

“Muội sợ lạnh nhất, mùa đông lạnh đến thế, muội sao mà sống đây?”

“Muội sợ cô đơn, hoàng và Tiêu ca đều không bên muội, cuộc sống muội sao mà chịu đây?”

“Muội rất nhớ nhà, không muốn rời xa các người.”

Ta nhẹ nhàng vuốt tóc :

“Hoàng thượng không đồng ý ngươi đi . Người bảo ngươi cứ yên tâm lại trong cung, chăm sóc sức khỏe .”

“Thật sao?”

Ngọc Ninh lập tức lấy lại tinh , sáng lên: “Muội không cần đi nữa?”

Đúng như vậy.

Ngọc Ninh và Ôn Quân sớm mất mẫu phi, Tiên đế lại sủng ái con út, muội họ trong cung bước đi chật vật.

Lúc còn nhỏ, Ôn Quân chỗ dựa duy nhất Ngọc Ninh, Ngọc Ninh niềm an ủi và hy vọng duy nhất Ôn Quân.

Ôn Quân không nỡ Ngọc Ninh chịu một chút khổ sở nào, huống chi đi nơi xa.

Thế , Ôn Quân công khai từ chối chuyện . Các vị đại trên triều đường đưa lý lẽ, thậm chí người còn lấy đầu húc cột uy hiếp, nhưng vẫn không thay đổi ý định.

Sau khi Ôn Quân từ chối , thời gian ngự thư phòng lại càng dài hơn.

gầy đi rất nhiều, hốc thâm quầng, cằm đầy râu không kịp cạo.

Nhìn Ôn Quân như vậy, ta càng cảm thấy đau xót.

Sau đó, tiền tuyến liên tiếp thất bại, chiếm U Châu.

Họ xông vào U Châu, trước tiên điên cuồng lùng sục khắp thành tìm phụ nữ, sau khi hãm h.i.ế.p thì phóng hỏa tàn sát cả thành.

Một số người may mắn chạy thoát, phần lớn đều vĩnh viễn lại U Châu, trở thành tro bụi.

Những chuyện , Ôn Quân không phép người khác nói với Ngọc Ninh.

Nhưng những lão đó luôn cách Ngọc Ninh biết .

Gần đây Ngọc Ninh thường xuyên thất , Tiêu Nhi sắc hoang mang, cứ đêm đến lại cầm kiếm chạy bãi tập võ.

Khi cơ Ôn Quân dưới lớp long bào ngày càng gầy gò, Ngọc Ninh bỗng nhiên quỳ xuống giữa đường các đại tan triều.

“Khẩn cầu hoàng , phép muội đi xa gả .”

Tùy chỉnh
Danh sách chương