Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/6KuIwclBmD

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 7

Một lâu sau, cô ta mới run giọng nói: “Vậy… vậy con của tôi phải làm sao?”
“Con của các người liên quan đến tôi?” Tôi cười lạnh: “Cô muốn sinh tự mà nuôi, không tiền tìm bố nó mà đòi.”
“Hạo Nhiên anh … anh bây khó khăn…”
“Vậy chứng tỏ cô nhìn nhầm người.” Tôi không hề nể nang: “Một người đàn ông đến con mình không nuôi nổi, cô bám lấy anh ta làm ?”
“Thích anh ta nghèo à?”
Thẩm Vũ Đồng hoàn toàn sụp đổ: “Lâm Vãn , cô không thể đối xử với tôi vậy…”
“Tôi làm các người?” Tôi bị cái kiểu logic của cô ta làm cho cạn lời: “Là các người lỗi với tôi trước!”
“Các người ngoại trước, phản bội trước, bây quay trách tôi?”
“Thẩm Vũ Đồng, đầu óc cô vấn đề à?”
“Tôi…”
Tôi dập máy thẳng.
Nói với người này, tổ phí thời gian.
Nhưng điện thoại lập tức vang lên, là số của Thẩm Vũ Đồng.
Tôi nghe máy, lạnh lùng nói: “Cô muốn nói nữa?”
“Lâm Vãn , tôi cảnh cáo cô, nếu cô dám ly hôn, tôi sẽ đến đơn vị của cô gây , cho mọi người đối xử với tôi thế nào!”
cô ta lộ bộ mặt .
“Ồ, cô đang uy hiếp tôi à?” Tôi bị sự trơ trẽn của cô ta làm cho kinh ngạc: “Thẩm Vũ Đồng, cô sự làm mới định nghĩa của tôi về người cặn bã.”
vậy, tôi nói thẳng với cô một câu.”
“Nếu cô dám đến đơn vị tôi gây , tôi sẽ đăng toàn bộ bằng chứng ngoại của các người lên mạng, cho cả thiên hạ bộ mặt của đàn bà phá hoại gia đình người khác là thế nào.”
“Cô…”
“Ngoài ra, tôi sẽ liên hệ với trường học của con gái cô, để họ một người mẹ thế nào.”
“Cô không thể làm vậy!” Thẩm Vũ Đồng hét lên: “Con gái tôi vô tội!”
“Vậy tôi là tội chắc?” Tôi cười lạnh: “Thẩm Vũ Đồng, nếu cô muốn chơi, tôi sẽ chơi tới với cô.”
“Cứ chờ xem ai là người thua thảm hơn.”
Tôi cúp máy, chặn luôn số của cô ta.
phụ nữ vậy sự khiến người ta ghê tởm đến tận .
Không phá hoại gia đình người khác, mà khi bị phát hiện ngang nhiên đi uy hiếp nạn nhân.
Cô ta nghĩ tôi sẽ sợ cô ta sao?
Tôi, Lâm Vãn , chưa bao dễ bắt nạt.
Cô ta muốn làm loạn? Tôi sẽ cho cô ta thế nào là “loạn sự”.
Điện thoại đổ chuông, lần này là Tô Hạo Nhiên.
“Vãn Vãn, em đừng để ý lời Vũ Đồng nói, cô vừa là xúc động quá…”
“Tô Hạo Nhiên, anh mặt mũi gọi cho tôi à?”
“Vãn Vãn, ta nói một chút được không? Anh sự mình sai …”
“Nói nữa? Nói nhân của anh vừa uy hiếp tôi à?”
“Cô uy hiếp em?” Giọng Tô Hạo Nhiên đầy bất ngờ.
, anh không à?” Tôi cười khẩy: “Người bé nhỏ của anh vừa mới gọi điện cho tôi, đầu khóc lóc van xin tôi đừng ly hôn, sau đó đe dọa sẽ đến đơn vị tôi làm loạn.”
“Tô Hạo Nhiên, đây chính là người phụ nữ mà anh chọn đấy. Đúng là ngưu tầm ngưu, mã tầm mã.”
“Anh… anh sẽ nói với cô , bảo cô đừng làm bậy…”
“Không cần. của hai người không liên quan đến tôi.” Tôi lạnh lùng nói: “Tô Hạo Nhiên, tôi nói lần , giữa ta kết thúc.”
“Ngày mai tôi sẽ tìm luật sư, nhanh chóng làm thủ tục ly hôn.”
“Nếu anh điều hãy phối hợp, đừng làm phiền tôi nữa.”
“Vãn Vãn…”
Tôi dứt khoát cúp máy, chặn luôn số của Tô Hạo Nhiên.
Từ phút này, tôi không muốn nghe giọng của hai người đó nữa.
8
Một tháng sau, thủ tục ly hôn hoàn tất.
ký giấy , Tô Hạo Nhiên do dự, nhưng ký.
Luật sư nói với tôi, theo phân chia tài sản, tôi cần bồi thường cho anh ta một chút tiền mặt.
Nhà, xe, tiền tiết kiệm phần lớn đều thuộc về tôi.
Bước ra khỏi Cục dân Chính, tôi cảm nhẹ nhõm hơn bao hết.
Nắng đẹp, gió dịu dàng.
Tôi hít một hơi sâu, cảm được sống một lần nữa.
Tô Hạo Nhiên đứng sau lưng gọi tôi: “Vãn Vãn, ta thể làm bạn chứ?”
Tôi không ngoảnh , đáp: “Không thể.”
“Vậy… vậy em giữ gìn sức khỏe…”
Tôi không đáp, trực tiếp bước lên xe.
Qua gương chiếu hậu, tôi Tô Hạo Nhiên đứng đó, trông thê thảm.
Nhưng tôi không hề thương hại.
Đó là cái giá anh ta phải trả.
Về đến nhà, tôi thu dọn hết đồ đạc của Tô Hạo Nhiên để gửi trả cho anh ta.
Trong dọn dẹp, tôi phát hiện một quyển nhật ký.
Là chữ viết của Tô Hạo Nhiên.
Tôi do dự một , mở ra xem.
[Hôm nay ở bên Vũ Đồng vui, cô hiểu tôi hơn Vãn Vãn…]
[Vãn Vãn suốt ngày đến công việc, chẳng quan tâm cảm xúc của tôi…]
[Vũ Đồng mang thai , tôi vui nhưng rối, không làm sao nói với Vãn Vãn…]
[Giá mà Vãn Vãn chịu chấp nhận đứa bé tốt, vậy ba người tôi đều thể hạnh phúc…]
Đọc đến câu , tôi không nhịn được bật cười.
Tô Hạo Nhiên đến mơ mộng giữa ban ngày.

Tùy chỉnh
Danh sách chương