Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/4L9EYvXYJ1
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Anh ta lại dám tưởng tượng tôi chấp nhận đứa con của anh ta phụ nữ khác.
đàn ông này sự tự luyến đến mức đáng sợ.
Tôi đóng nhật ký lại, vứt luôn vào túi rác.
Có những thứ, không đáng giữ.
Có những ký ức, cũng không đáng hồi tưởng.
Từ hôm , tôi quên hoàn toàn Tô Hạo Nhiên, quên cuộc hôn nhân thất bại này.
Và bắt đầu lại cuộc đời của .
9
Vãn Hạ gọi điện đến: “Chị ơi, làm xong thủ tục ly hôn chưa?”
“Ừ, xong rồi.”
“Vậy tối tụi ăn mừng nhé, thoát khỏi bể khổ, đón lấy cuộc !”
Tôi mỉm : “Được thôi, chị mời.”
“À đúng rồi chị, em nghe Tô Hạo Nhiên chia tay ả kia rồi.”
“Chia tay?” Tôi hơi bất ngờ.
“Ừ, nghe vì lý do tài chính, ả kia chê anh ta nghèo rồi đá luôn.”
“Bây Tô Hạo Nhiên ở một trong ký túc xá giáo viên, nhìn thảm lắm.”
Tôi nghe mà trong lòng chẳng chút gợn sóng.
“Đáng đời anh ta.”
“Chị, chị sự không thấy hại chút nào à?”
“Tại sao phải hại?” Tôi hỏi lại: “Khi anh ta phản bội chị, anh ta có hại chị không?”
“Bây gặp quả báo, chị phải vỗ tay ăn mừng đúng.”
Vãn Hạ qua điện thoại: “Chị ơi, bây tâm trạng chị tốt ghê á.”
“Tất nhiên rồi, thoát khỏi một tên cặn bã, cuộc đời chị chỉ có thể ngày càng tốt hơn.”
Tôi gác máy, một bộ đồ đẹp chuẩn bị ngoài.
Hôm là một ngày đáng ăn mừng, tôi đã tự do rồi.
đến cửa, tôi quay đầu nhìn lại ngôi nhà này…
Nơi này từng là tổ ấm đầy ắp ký ức của tôi và Tô Hạo Nhiên.
Nhưng từ hôm , nơi này chỉ thuộc về một tôi.
Tôi cải tạo lại toàn bộ, hết mọi thứ có dấu vết của Tô Hạo Nhiên.
Sau đó, bắt đầu một cuộc .
Ba mươi tuổi, đối một phụ nữ, có lẽ là một khởi đầu .
Tôi vẫn trẻ, vẫn vô vàn khả năng phía trước.
về tình yêu, nếu có duyên, tôi vẫn tin tưởng.
Cơ mà tôi cẩn trọng hơn, lý trí hơn.
Tuyệt đối không ai làm tổn thêm lần nữa.
Bởi vì tôi đã học được cách bảo vệ bản thân.
Tôi đóng cửa lại, không ngoảnh đầu, thẳng về phía ánh trời.
10
Nửa sau, tôi đã hoàn toàn thích nghi cuộc độc thân.
Công việc cũng có đột phá , tôi được thăng chức lên làm trưởng phòng tài chính.
Thu nhập tăng, công việc đầy thử thách hơn, cuộc của tôi trở nên phong phú và có ý nghĩa.
Hôm là thứ Sáu, tôi chuẩn bị tan ca về nhà.
Vừa khỏi tòa nhà công ty, tôi đã thấy một bóng dáng quen thuộc.
Tô Hạo Nhiên.
Anh ta gầy nhiều, sắc tiều tụy, trông rất thảm hại.
Thấy tôi , anh vội vàng chạy tới.
“Vãn Tình.”
Tôi dừng lại, lạnh lùng nhìn anh ta: “Có chuyện ?”
“Anh… anh chuyện em.”
“Chúng ta không có .” Tôi định vòng qua anh ta .
“Vãn Tình, xin em hãy nghe anh vài câu thôi.” Tô Hạo Nhiên chặn đường tôi.
Tôi cau mày: “Tô Hạo Nhiên, anh đang quấy rối tôi đấy.”
“Anh sự có điều , chỉ vài phút thôi.”
Nhìn ánh mắt cầu xin của anh ta, tôi mềm lòng đôi chút.
“Được, phút.”
Tô Hạo Nhiên thở phào: “Cảm ơn em đã chịu nghe anh .”
“Vãn Tình, anh sự rất hối hận, hối hận đến chết mất.”
“Vũ Đồng ta… không hề yêu anh, ta chỉ tìm thế.”
“Khi anh khó khăn nhất, ta quay lưng bỏ , mang theo cả đứa con.”
“Bây anh chẳng cả, công việc mất, cuộc hỗn loạn.”
Tôi lặng lẽ nghe, trong lòng không chút rung động.
“Anh ?”
“Anh , anh đã sai, sai hoàn toàn.” Mắt Tô Hạo Nhiên đỏ lên: “Em là thực sự yêu anh, vậy mà anh lại làm tổn em.”
“Vãn Tình, chúng ta có thể bắt đầu lại không? Anh thề không bao phạm sai lầm nữa.”
Tôi nhìn anh, đột nhiên bật .
“Tô Hạo Nhiên, anh thú vị.”
“Ý em là ?”
“Lúc anh có lựa chọn khác, anh liền vứt bỏ tôi. rơi vào đường cùng, anh lại nhớ đến những điều tốt đẹp của tôi.”
“Anh nghĩ tôi là ? Là cái lốp dự phòng à?”
Sắc anh ta đổi: “Không phải, anh sự nhận em là phù hợp nhất anh…”
“Dừng.” Tôi giơ tay ngắt lời anh ta: “Tô Hạo Nhiên, nghe cho kỹ đây.”
“Thứ nhất, giữa chúng ta đã chấm dứt, vĩnh viễn không thể bắt đầu lại.”
“Thứ hai, tình cảnh hiện tại của anh là do anh tự chuốc lấy, không liên quan đến tôi.”
“Thứ ba, hiện tại tôi rất tốt, không có anh, cuộc đời tôi càng rực rỡ hơn.”
“Cho nên, xin anh đừng xuất hiện trước tôi nữa, chúng ta thực sự chẳng liên quan hết.”
Tô Hạo Nhiên nghe xong, tái .
“Vãn Tình, em đổi rồi, em trở nên lạnh lùng như vậy…”
“Đúng, tôi đã đổi.” Tôi gật đầu: “Tôi trở nên thông minh hơn, không bị tổn bởi cùng một hai lần.”
“Anh nên cảm ơn sự lạnh lùng của tôi, bởi nó chứng minh tôi đã hoàn toàn thoát khỏi mối quan hệ thất bại đó.”
“Nhưng… nhưng chúng ta từng có tình cảm…”
“Thì sao?” Tôi nhạt: “Khi anh phản bội tôi, anh có nghĩ đến đó không?”
“Bây lại nhắc đến tình cảm, không thấy nực à?”