Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 2

thu hoạch, ông lại đi gặt lúa, vác ngô thuê ta. Mỗi năm hào, một ông vác đến mấy trăm .

Lưng ông còng xuống, mặt đỏ gay, gắng sức vác những tải nặng trĩu vai.

những chủ tính tiền, thiếu mất vài hào, cha không đôi co, chỉ lẳng lặng nhận lấy tiền.

Hồi đó tôi nhỏ, chưa hiểu thế nào nhẫn n h ụ c chịu đựng, chỉ tính cha thật hiền.

Việc của tôi nhiều không kể xiết. Mỗi đều gà ăn, nhặt củi, tẽ ngô, rửa rau nấu cơm, nhóm lửa sưởi ấm giường đất, rồi lại giặt giũ.

Quần áo của cha dính đầy bùn đất, thấm vào nặng trịch, tôi nhấc vất vả.

sông đông buốt thấu xương, hai bàn tay tôi nứt nẻ không nhiêu lần vì cóng.

Mẹ thì nào chẳng đi lang thang ở đâu. Những tỉnh táo thì tự đường .

Hôm ấy, tôi lùng sục khắp các sườn đồi mới tìm mẹ đang nằm một đống rạ, dãi chảy dài.

Mặt mẹ tím tái vì , không thiếp đi từ nào.

Tôi vội nắm tay mẹ, ba chân bốn cẳng chạy .

“Mẹ ơi, mẹ thể bớt con lo không! Con tìm mẹ cả buổi chiều rồi đấy. Mẹ mà chạy đi nữa, con sẽ bảo cha khóa mẹ lại.”

nồi vẫn đang luộc khoai lang, tôi sốt ruột nên q u á t rất to.

Mẹ sợ hãi. Bà run run lôi từ túi mấy quả trái cây nhăn nhúm dúi tôi.

con này, Ny thích ăn.”

khoảnh khắc, mắt tôi nhòe đi.

Đây đông, quả tươi. Chẳng qua chỉ mấy quả khô quắt queo chưa kịp rụng cây mà thôi.

Từ dạo ấy, tôi bắt đầu dẫn mẹ đi cùng. Tôi việc, mẹ ngồi bên cạnh nhìn. Thỉnh thoảng tôi dạy mẹ , mẹ bắt chước theo dù chẳng đâu vào đâu, nhưng tôi lại vui lạ thường.

Một hôm, ngoài, tôi tình cờ gặp lại cha mẹ ruột.

Mẹ ngồi xe đạp, tay ôm một đứa bé quấn tã kín mít. Cha đang gò lưng đèo bà.

Tôi hét lớn một tiếng: “Cha! Mẹ!”

Họ quay đầu lại, nhìn tôi thì không giấu nổi vẻ bối rối, hốt hoảng.

“Con ranh ở đâu thế, gọi bậy bạ gì vậy?”

Tôi chạy tới níu lấy chiếc xe đạp, vẫn nuôi một hy vọng hão huyền rằng thể nhìn họ thêm một chút. “Cha mẹ em trai rồi, đến đón con không?”

Cha ruột đẩy mạnh một cái khiến tôi ngã sõng soài đất.

“Mày nhận nhầm rồi.”

3

Cha vừa đi đồng , trông cảnh tượng ấy, lòng ông sớm tỏ tường mọi sự.

“Ny à, mình thôi con.”

Tôi vừa đi vừa ngoái đầu lại, theo cha .

Sau này tôi nghe ta kể lại, cha mẹ của tôi sinh một cậu con trai, cả mừng như bắt vàng, nâng như nâng trứng, hứng như hứng hoa.

Chị cả mới học hết tiểu học nghỉ, vào một xưởng may trấn. Thân chưa cao hơn chồng quần áo, vậy mà tiền kiếm đều gửi mua sữa bột em trai.

Hôm ấy tôi tình cờ gặp họ vì cậu em trai bị ốm, hai đang đưa nó trấn tiêm.

Tôi bỗng nhớ lại đông năm ngoái, tôi sốt gần bốn mươi độ, mẹ đến một ngụm lười không buồn rót, thẳng tay đẩy tôi sân tuyết ngoài trời.

Tôi run lẩy bẩy, đi không vững, mí mắt nặng trĩu không sao mở nổi, tiếng rên rỉ yếu ớt bị gió tuyết nuốt chửng. Cơn buốt đột ngột ập đến khiến tôi thét , gào khóc van xin mẹ .

“Mẹ ơi, con , con …”

Tùy chỉnh
Danh sách chương