Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/3LHvZ7OJRS

119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
8.
Để lại bọn họ ở nhà đội trưởng Nghiêm, tôi lập tức phi thẳng về trung tâm giám định pháp y.
Việc cấp bách nhất bây giờ là trấn áp sát quỷ kia, nếu không, nó sẽ tiếp tục gây họa.
Không ngờ cuối cùng vẫn ra …
Thôi thì coi như vì chúng sinh tạo phúc, tích lũy hạnh.
Tôi xuống xe, Tiểu Lưu đứng chờ sẵn ngoài cửa trung tâm, cung kính cúi đầu:
“Chúc Bộ an khang! Kính chúc năm mới phát tài—”
Tôi vội vàng ngăn nó quỳ lạy.
Đứa nhỏ là đệ tử tôi thu nhận năm ngoái, tư chất thông minh, căn cơ tốt, chỉ là… không hoà nhập nổi với đời sống phàm tục.
“Im miệng.”
Tôi chìa ra, nó ngoan ngoãn đưa mấy tờ tôi.
Hôm qua tôi ảnh dọa quỷ là bất đắc dĩ, tuy có hiệu quả, nhưng sức mạnh quá yếu.
thật mới là hàng chính hãng.
giống như văn bản có chữ ký lãnh , cầm ra mới có sức nặng.
Tôi dẫn Tiểu Lưu chạy nhanh lên tầng .
Nó bước vào co rúm lại, run lẩy bẩy:
“ , sao chỗ lạnh thế ạ?”
Tôi không rảnh để trả lời.
Lập tức kéo xác ra, mở túi đựng t/h/i t/h/ể.
hốc mắt đen ngòm khô m/á/u đọng, nhưng da mặt lại trắng hồng mịn màng như chưa từng c/h/ế/t, tà dị rợn người.
Tôi đặt xác lên bàn mổ, cùng Tiểu Lưu nhanh chóng dán tám trấn tà áp sát ở tám phương vị, rồi cắm ba nén nhang ngay chính giữa .
Tôi thay sang bào màu xanh, chân dẫm bộ thất tinh, cầm m/á/u chó đen, hất thẳng lên t/h/i t/h/ể gái.
M/á/u chó đen chạm vào xác, liền phát ra âm thanh “xì xì xì…” như axit ăn mòn da người, rất nhanh, làn da trắng nõn kia đầu rữa ra, thối rữa và bong tróc.
Bất chợt, đèn trong nhấp nháy liên hồi, ba nén nhang bị luồng gió âm thổi tắt.
Sát quỷ đến, để bảo vệ xác mình.
Tôi ngẩng đầu nhìn lên, gái lơ lửng giữa không trung.
Lâu không gặp, hình nó trở nên rõ nét hơn, sát khí nồng nặc tràn ngập khắp .
Tiểu Lưu nghiêm túc giơ cao thanh gỗ đào, nheo mắt nhìn chằm chằm vào sát quỷ.
quỷ gào lên từng tràng “grừ grừ” giận dữ trong cổ họng, ánh mắt dán chặt vào tôi, rồi xông thẳng tới, khí tanh nồng nặc ập vào mặt, không còn cần móng vuốt, lần nó lao tới bằng cả thể.
Tôi hắt thẳng m/á/u chó đen vào mặt nó, Tiểu Lưu lập tức bật người lên không, gỗ đào đ.â.m thẳng vào n.g.ự.c nó:
“Yêu quái phương nào dám làm càn!”
……???
Xem Tây Du Ký nhiều quá rồi không, nhầm sân rồi đấy!
Thanh gỗ đào mà Tiểu Lưu không đồ thường, là được tôi và phụ khai quang.
chạm vào sát quỷ, nó hộc m/á/u rồi ngã vật ra đất.
Tôi lạnh nhạt nói:
“Giao dương khí người hôm qua ra đây, tôi có thể tha mạng.”
sát quỷ chỉ khẽ nhếch môi cười, quyết, miệng lẩm nhẩm gì đó.
Không khí trong càng lúc càng lạnh.
Tiểu Lưu sững người:
“ , nó đang làm gì thế?”
Tôi liếc nhìn:
“Gọi hội đánh nhau đấy.”
Là sát quỷ, nó có thể triệu hồi ám linh quanh quẩn gần đó.
Mà chỗ giải phẫu vô số t/h/i t/h/ể, âm khí cực nặng, ám linh vất vưởng khắp nơi.
diệt trừ nó ngay.
Tôi cắn đầu lưỡi, phun ra ngụm m/á/u, đồng thời rút “Thái Thượng Trấn Yêu Phù”, vận khí ép lên đỉnh đầu nó.
Tám dán quanh lập tức bay lên, tụ lại với chính giữa, chín chồng lên nhau, rồi bùng cháy.
Sát quỷ rít lên đau đớn, hình đầu vỡ vụn thành từng mảnh bóng mờ, rồi dần tan đi.
Tiểu Lưu giơ chuẩn bị c.h.é.m nốt tan nát vía, nhưng tôi ngăn lại:
“Chờ , để tôi hỏi vài chuyện.”
Tôi giữ lại bóng còn sót lại, nhắm mắt truyền thần giao cảm.
Khoảng khắc sau, tôi mở mắt ra.
Cặp vợ chồng trên lầu đúng là cặn bã nhân loại.
Chuyện dính đến người sống họ thì chẳng buồn làm, nhưng việc tà môn quỷ lại nhúng đầy đủ.
Tiểu Lưu không kìm được sự tò mò:
“ ấy nói gì ạ? Sao có thể thành sát quỷ chỉ trong thời gian ngắn vậy được?”
Tôi lắc đầu:
“ đó… chỉ là cái bình chứa.”
“Hả??”
Bóng chuẩn bị bay ra khỏi nhà xác, Tiểu Lưu định đuổi theo, tôi ngăn lại, chớp mắt cười:
“ còn có chỗ .”
Tiểu Lưu nhìn ma rồi nhìn tôi, lẩm bẩm:
“ đúng là … ngay cả quỷ không tha.”
Tôi gõ cái lên đầu nó, kéo nó quay về nhà đội trưởng Nghiêm.
bước vào, mọi cảnh sát đều sững sờ, nhìn tôi mặc bào, đầu đội quan, nhỏ giọng bàn tán:
“Nhìn… trông ra dáng sĩ đấy chứ…”
Tôi lấy bát, ấn chặt cơm sống vào trong, sau đó úp ngược bát lại thành hình nấm mộ nhỏ.
Cắm nén nhang vào cơm, rồi bảo gái đội trưởng Nghiêm đốt nến, cầm áo cha mình, gọi tên ông liên tục.
Tiếp đó tôi viết bát tự đội trưởng lên , đốt thành tro, pha vào nước ông uống.
Vận chuyển chân khí, gọi – gom vía.
Ngay lúc bảy nhập vào cơ thể, dương khí lấy từ sát quỷ đầu lượn quanh thể ông.
Tôi đưa ống hút gái ông:
“ cái , đầu với đầu kia, truyền khí cha em.”
Ngô Vọng đơ người, rồi chậm rãi quay sang nhìn tôi với ánh mắt phức tạp.
Tôi ghé sát tai anh, thì thầm:
“Giám định anh chẳng có ống hút, mà rõ ràng người hưởng lợi là anh còn gì.”
Ngô Vọng cúi mắt, má đỏ ửng, lại là dáng vẻ dễ nạt quen thuộc ấy.