Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/gI29VkmZT

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 22

Anh giống như một bệnh nhân tim lâu năm, sắc trắng bệch, môi không còn chút , vẫn cố kéo ra một nụ cười:
“Tóm lại, em muốn , anh cũng sẽ .”

anh một tháng thôi…”

“Cô ấy việc phải anh thời gian?”
Một giọng nói vang lên gần đó, Hàn Lâm Độ ung dung bước tới.

Diệp Mộng Vu quay nhìn, bắt gặp ánh mắt mang theo ý cười của anh thở phào nhẹ nhõm, khẽ gật đáp lại.

Đám người phía Lý Tuấn Ca – không rõ là vệ sĩ hay tay chân – cũng không ngăn Hàn Lâm Độ. Khi bắt gặp ánh nhìn u ám của ông chủ, tất đều cúi .

“Đại úy Lý – à không, giờ là ông chủ Lý – hôm qua tôi nói rất rõ , đừng quấy rầy bạn gái người khác nữa. Sao trí nhớ kém vậy?”

Hôm nay, tóc Hàn Lâm Độ buộc kiểu đuôi sói, mặc đồ thể thao đơn giản, không còn vẻ lạnh lùng thường thấy.
Anh trông trẻ trung nhiều khi bỏ sự sắc bén trong ánh mắt.

Diệp Mộng Vu lại cảm thấy một cảm giác an toàn kỳ lạ, thậm chí việc Hàn Lâm Độ gọi cô là bạn gái cũng không khiến cô tức giận.

Cô kéo nhẹ tay áo anh, khẽ lắc :
“Đừng cãi nhau với anh ta.”

Hàn Lâm Độ ngoan ngoãn nắm lấy tay cô.

Lý Tuấn Ca nhìn cảnh tượng trước mắt bằng ánh mắt lạnh lẽo, lòng tràn ngập oán khí:
“Khi nào cô ấy trở thành bạn gái anh?”

Hàn Lâm Độ giơ cao bàn tay đang nắm tay cô, giọng đầy thách thức:
“Liên quan đến anh?”

Không khí giữa người trở nên căng thẳng như thuốc súng sắp nổ.

Diệp Mộng Vu cảm thấy chẳng lành, vội kéo tay Hàn Lâm Độ định rời .

Không ngờ, Lý Tuấn Ca bất ngờ lao tới, tung một cú đấm mạnh đến mức gân xanh nổi rõ vào Hàn Lâm Độ.

Hàn Lâm Độ tất nhiên không chịu thua, dùng mu bàn tay lau tung một cú đấm trả vào bụng đối phương.

Diệp Mộng Vu , đến mức này cô cũng không thể ngăn nữa, còn cách lùi sang một bên để tránh vạ lây.

Cô lo lắng dõi mắt nhìn người, ánh mắt của cô khiến họ càng hăng .

đều từng kinh nghiệm quân đội, cũng từng luyện đối kháng không ít .

dù sao đó cũng là luyện tập, không giống như bây giờ – nhau như muốn lấy mạng đối phương.

Diệp Mộng Vu hiểu rõ kết cục.

Cô không rõ tình hình của Lý Tuấn Ca, Hàn Lâm Độ rất rõ.

Anh vốn chuẩn du học, suốt năm đó, ngoài thời gian học hành đều ở bệnh viện chăm sóc cô.

Dù thỉnh thoảng vẫn tập luyện giữ dáng, kỹ năng chiến đấu không còn như xưa.

Quả nhiên, một trận kịch liệt, Hàn Lâm Độ thất bại.

Tình trạng của Lý Tuấn Ca cũng không khá , môi rách toạc, bên trong áo vest là vô số bầm tím sưng tấy.

Anh vẫn cố gắng đứng thẳng, từ trên cao nhìn xuống Hàn Lâm Độ với ánh mắt đầy khinh miệt.

lẽ đó là ánh mắt của kẻ chiến thắng.

khi anh ngẩng tìm kiếm Diệp Mộng Vu, ánh nhìn ấy lập tức tan biến.

Vì Diệp Mộng Vu đang lo lắng đỡ lấy Hàn Lâm Độ, hỏi anh sao không, bàn tay mềm mại của cô cẩn thận dò tìm khắp người anh để xem thương ở đâu.

Anh nhìn thấy Hàn Lâm Độ mỉm cười, nhẹ nhàng đẩy tay cô ra nói đó.

Diệp Mộng Vu ngẩn người giây lát, đó bật khóc, ôm miệng nghẹn ngào.

Cô không nói , lặng lẽ đỡ Hàn Lâm Độ đứng dậy.

Lý Tuấn Ca nhìn đến thất thần.

Cảnh tượng này… anh từng thấy .

Khi còn học, Diệp Mộng Vu vì hoàn cảnh gia đình nên thường mang theo bầm sẹo đến lớp.

Tuổi mười sáu mười bảy – tuổi tò mò – một hoa khôi xinh đẹp giấu thương dưới lớp đồng phục tất nhiên sẽ khiến người ta bàn tán.

Trong vô vàn lời đồn đoán năm xưa, không thiếu những lời lẽ thô tục bẩn thỉu.
Khi đó, Lý Tuấn Ca – người cắm học hành – lượt tìm đến từng người một trận ra trò.

Anh vốn không phải kiểu người sinh ra nhau, mỗi trận thắng đều đổi bằng chiến thuật “ngọc nát đá tan”, người một nghìn bản thân cũng mất tám trăm.

Kết quả, lúc ấy anh thương còn nhiều đám kẻ tung tin đồn.

Khi Diệp Mộng Vu chuyện, cô vừa khóc vừa băng bó anh, y như bây giờ.

Lý Tuấn Ca nhìn mọi thứ trước mắt, ánh mắt trống rỗng.

Anh không hiểu nổi bản thân trước kia – người từng cần thấy Diệp Mộng Vu đỏ mắt là muốn đấm nát thế giới – rốt cuộc đâu mất .

Rõ ràng anh từng là người đau lòng nhất mỗi nhìn thấy cô rơi lệ.

Không rõ từ bao giờ, bản thân anh lại từ nam chính biến thành người đứng ngoài câu chuyện.

Anh lặng lẽ nhìn Diệp Mộng Vu dìu Hàn Lâm Độ xa, thấy cô nhẹ nhàng khoác áo anh ấy, cẩn thận tránh động vào thương.

Lý Tuấn Ca ôm cánh tay đau nhức đang tái phát, nghĩ thầm: rõ ràng người thắng là mình cơ .

Tại sao kẻ thua cuộc kia… lại trông giống người chiến thắng ?

Trên sân khấu chuẩn kỹ lưỡng, vô số máy quay sẵn sàng.
Bên dưới hàng chục ngàn khán giả đồng thanh hô vang một tên – tên từng khiến họ khóc đến tan nát cõi lòng.

Tưởng rằng sẽ không còn gặp lại, vậy tin tức “Diệp Mộng Vu tái xuất giới giải trí” lại rải khắp báo như tuyết bay đầy trời.

Ánh đèn sân khấu lượt bật sáng.
Tại nơi mọi ánh nhìn đổ dồn, một bóng dáng quen thuộc xuất hiện – mảnh mai, quyến rũ trong chiếc váy đỏ rực rỡ.

Lụa đỏ mượt như chảy, tô vẽ nên thân hình đẹp đến nghẹt thở.

Đây là đêm nhạc dấu sự trở lại của Diệp Mộng Vu năm vắng bóng.

Gương đẹp đến hoàn mỹ trang điểm họa tiết đỏ rực, phía lưng là màn hình chiếu chậm rãi hiện lên chủ đề của đêm diễn:

thịt”.

tên nghe qua vẻ ghê rợn tàn nhẫn, dưới giọng hát dịu dàng sâu lắng của cô, nó lại trở nên mỹ lệ vô cùng.

Giống như từng câu chuyện kể chậm rãi, tất những câu chuyện đó đều xoay quanh cuộc đời của một người tên là Diệp Mộng Vu.

Ngoài những ca khúc cũ, này cô còn mang đến ba tác phẩm hoàn toàn mới:
《Đau Lớn Lên》, 《Giấc Mộng Tỉnh Cuối Cùng》, Thịt Của Tôi》.

Ca khúc tiên kể về một người mẹ tham lam, khi tiêu xài hết tiền bạc, ánh mắt đầy dục vọng của bà dần chuyển hướng sang đứa con gái của mình.

Diệp Mộng Vu chân trần trên rìa sân khấu, môi khẽ cười, khe khẽ cất giọng ngân nga:

Tùy chỉnh
Danh sách chương