Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/gI29VkmZT

119

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 37

Với phản xạ anh, chuyện cô bị chặn lại là điều cô đã đoán .

điều không nghĩa cô từ bỏ kháng cự, rồi cúi đầu vờ như không gì, ngoan ngoãn ngồi xuống ăn cơm với anh.

Cô không thể nhẫn nhịn chịu thiệt rồi.

Vì thế, khi Lý Tuấn Ca gượng ép nặn nụ với cô —

Thì anh là hình ảnh chiếc còng chính anh đã khóa, bị Mộng quấn vòng lên cổ.

Khuôn cô rạng rỡ nụ không chút giả tạo — là nụ kẻ chiến thắng.

“Nếu tôi đoán không nhầm, điều anh sợ nhất là gì?”

“Là tôi chết ngay anh, đúng không, Lý Tuấn Ca?”

Sợi xích siết chặt lấy chiếc cổ mảnh mai cô.

Lý Tuấn Ca, chỉ cần kéo nhẹ cái, khí quản mỏng manh kia vỡ vụn, và anh yêu rơi xuống địa ngục không đáy.

Bàn anh vì sợ hãi vươn , lập tức co rút lại, các đốt ngón gồng lên, không dám nhìn tiếp cảnh tượng ấy.

hai cổ trắng nõn vẫn dính máu chưa khô cô, giao nhau anh —

Như lời nhắc nhở rõ ràng:

Mộng … lại lần … bị tổn … vì anh.

Mộng vẫn giữ nguyên tư thế như thể sẵn sàng hi sinh, trên vẫn nở nụ không hề tắt.

“Tuấn Ca, thả tôi đi.”

“Tôi cũng không muốn như thế này đâu. Hồi A Lâm đã tốn biết bao công sức cứu tôi về. Mạng này, sớm đã không riêng tôi .”

Cô khẽ thở dài, lời lẽ nhẹ nhàng như khuyên bảo, tưởng chừng như vô cùng dịu dàng, căm đã sớm ngấm vào đầu lưỡi đỏ tươi.

Lý Tuấn Ca.

Từ lúc anh ta lên kế hoạch cho vụ bắt cóc này, từ khoảnh khắc cô đứng trên sân thượng cao nhất, hay lẽ là từ chiếc nhẫn Vương Ngâm Thu đưa — cô đã bắt đầu căm .

chuyện quan trọng sao?

“Tôi rất hối , Tuấn Ca.” — cô khẽ nói, ác ý len lỏi từ kẽ răng rót thẳng vào tai anh.

“Lẽ chúng ta không nên gặp nhau, từ cái buổi tổng duyệt văn nghệ năm đã không nên.”

“Giá lúc tôi kiên quyết rút lui thì tốt rồi, tôi không yêu anh.”

thì tôi bị anh hủy hoại, anh cũng tự hủy luôn bản thân mình.”

Lý Tuấn Ca từ từ mở , khóe đọng lại thứ chất lỏng suốt phơi bày linh hồn đã rách nát, đặt sạch Mộng .

cô chỉ mỉm nói tiếp, không mong mỏi gì từ đàn ông .

Giọng cô rõ ràng, như xóa sạch hoàn toàn quá khứ giữa hai .

Những điều là niềm an ủi duy nhất với Lý Tuấn Ca, cô cũng chỉ là vết thối rữa, chẳng buồn nhìn lại.

“Tuấn Ca, anh nhìn xem, trên tôi rất nhiều vết , đúng không?”

là lúc các bác sĩ nước ngoài phẫu thuật cho tôi lại.”

“Xương tôi vỡ thành mảnh nhỏ như kim châm đâm vào thịt. Họ phải làm nhiều ca mổ mới gắp hết và ghép lại đoạn xương gãy.”

tôi bây vẫn nhiều cái đinh sắt, nếu không gì bất ngờ thì chắc phải mang suốt đời.”

“Tuấn Ca, anh thấy không?”

“Những vết … đều do anh lại.”

Lý Tuấn Ca đã rơi khỏi xe lăn.

Anh đau đớn co rúm lại, đầu là hàng vạn tiếng gào thét như phụ họa cho lời buộc tội Mộng , kéo anh xuống cơn ác mộng vĩnh viễn không thể thoát .

Môi anh mấp máy, vô thức lẩm bẩm vài tiếng, tất cả đều xoay quanh Mộng .

Nỗi cô, đủ lóc mảnh thịt anh bằng dao.

Mộng thỏa mãn liếm đôi môi đã nứt nẻ vì cả ngày chưa được uống nước, nheo nhìn đàn ông nằm dưới đất.

Cánh cô đã buông xuống, sợi xích không siết cổ Lý Tuấn Ca tàn tạ như vậy, không cần cô phải dùng đến cái chết uy hiếp .

Tùy chỉnh
Danh sách chương