Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/7V8MIZcljb

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

Chương 32

Thậm chí, sợ chưa đủ đòn, họ còn dùng một tập ảnh để ép cô nhảy khỏi tầng thượng.

Mà Lý Ca, cho dù không âm mưu của cha , nhưng với sự vô tình, hờ hững và ngu ngốc của anh ta, cam tâm tình nguyện vào chiếc bẫy đó.

Hai con như , suýt nữa hủy hoại cuộc đời cô.

Ca nhìn theo bóng dáng Diệp Mộng Vu rời đi, cười tự giễu.

Có lẽ anh sớm kết cục , nên từ lúc cô trở về đến giờ, anh không biện bạch điều gì.

vô tội mới có tư cách để biện minh.

Còn anh… từ đến cuối đều sai.

Hai gối yếu ớt quỳ rạp xuống nền. Băng gạc trên tay chưa tháo, động tác vừa khiến máu thấm ra ngoài, mà anh lại chẳng hề hay .

Nhưng đôi ấy còn giữ nụ cười vô thức, nhìn về hướng mà Diệp Mộng Vu khuất bóng.

Ngay cửa phòng , cũng đặt một tấm poster lớn của Diệp Mộng Vu.

Không phải quảng cáo hay phim ảnh gì , mà là cô xuất hiện với tư cách là một nhà tài trợ thiện nguyện, tiếng vì các nhân ung thư máu trên toàn thế giới.

— Đó chính là Diệp Mộng Vu của anh, con gái lương thiện và thành như .

Trên đời , ngoại trừ Lý Ca ra, không ai có nhẫn tâm với cô đến thế.

Sự nóng rực hốc không hóa thành nước , đủ sưởi ấm đôi con ngươi băng giá.

Đôi vô thức chuyển động bắt gặp bóng Vương Ngâm Thu quay lại, phía sau là một nhóm nhân viên y tế mặt mày nghiêm nghị.

Vương Ngâm Thu lo lắng tới hỏi anh làm sao .

Sau gáy chợt đau nhói, Lý Ca cảm thấy dòng thuốc tiêm vào máu, ngăn chặn việc vận chuyển oxy, dập tắt toàn bộ ảo ảnh anh.

Tựa như việc Diệp Mộng Vu đến thăm anh, thực chất cũng là một giấc mơ… mà anh đến sức phản kháng cũng không có.

Anh hoàn toàn im lặng, cánh tay trắng bệch đầy vết kim rũ xuống, lông mày cụp lại, hai nhân viên y tế nam mới có ép anh trở lại giường .

Lúc , Lý Ca mới phát hiện, không từ khi nào rời xa giường đến thế.

vừa nãy anh đang làm gì?

Dù là đôi không còn cảm giác, thêm cánh tay không còn sức…

Anh như một con thú lần theo mùi hương của bạn đời, kiên trì lê đi tìm, bám theo hương nước hoa hoa dành dành thân quen ấy suốt đoạn đường.

Tiếng khóc khe của Vương Ngâm Thu bên tai ngày càng mờ dần. Lý Ca gắng gượng chống lại cơn choáng váng, siết chặt hơi ấm lạ lẫm còn sót lại tay.

Tựa như nếu siết đủ chặt… anh sẽ giữ điều gì đó.

của Diệp Mộng Vu đột ngột dừng lại.

Lúc họ đến dưới lầu nhà , chuẩn bị nhà, nhưng cô lại như cảm nhận điều gì, ngón tay tê dại, làn da như bị kim châm.

nghi hoặc nhìn cô chăm chú ngó tay , ánh đảo quanh lập tức cau mày, chạy vài đuổi kịp cô.

“Sao thế, thấy không khỏe à?”

Diệp Mộng Vu nghe thấy lời hỏi han đầy quan tâm ấy, lắc :

là… có cảm giác gì đó không đúng.”

Cô ngẩng , lại thấy dáng vẻ căng thẳng của còn hơn cô, khiến lòng chợt ấm lại.

Diệp Mộng Vu ngẫm nghĩ, nhẹ nhàng đặt ngón tay ống tay áo anh, hỏi dò:

“Cuối tuần … anh có muốn thử đi hẹn hò với không?”

“Hẹn hò” — là cách ta hay dùng để diễn đạt những buổi gặp gỡ đầy lãng mạn, nhằm tăng thêm sự thân mật giữa nam và nữ, mà họ từng nghe rất nhiều khi ở nước ngoài.

từng học ở thủ đô lãng mạn Paris hai năm, đương nhiên hiểu rõ lời mời hẹn hò mang ý nghĩa gì.

Một bó hoa hồng phớt còn đọng sương, bữa tối lung linh ánh nến, nụ hôn dưới tháp Eiffel…

Và điều quan trọng nhất — chính là tình yêu.

Nhưng anh lại không tỏ ra vui mừng như cô tưởng, khiến Diệp Mộng Vu hơi nghi hoặc nhìn sang.

nhướng mày, nghiêng , dáng vẻ rất phong mà cúi xuống, khoác áo vest của vai cô, đẩy cô vào một nhà hàng kiểu Ý bên cạnh.

“Dù không vì sao lại muốn kích thích anh ta như , nhưng anh rất vui vì lợi dụng.”
Anh nói.

“Nhưng nếu không phiền, anh nghĩ chúng ta có diễn tập một lần ở đây trước.”

Diệp Mộng Vu cong môi cười, ánh cong cong, nhưng trên gương mặt ấy lại như ẩn chứa một nỗi buồn không nào gột rửa.

thôi, anh muốn ăn gì cũng .”

Vừa có một khoảnh khắc, cô thực sự nghĩ đến việc đeo chiếc nhẫn mà chuẩn bị cho vị hôn thê, mang theo tất hận thù dành cho Lý Ca mà vào lễ đường.

Tùy chỉnh
Danh sách chương