Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.

https://s.shopee.vn/5q08Josy8T

302

Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!

2

3

Uống thuốc xong, miệng đầy vị đắng, Thẩm Quan bảo rót một ly , thuận tiện hỏi nàng: “Đại bá mẫu về rồi có nói gì không?”

Tiểu thở dài: “Tiểu thư bị bệnh lần này, làm cho đại phu nhân và phu nhân đều hoảng sợ. Đại phu nhân nói tiểu thư ngài không có phúc khí, hôm nay là lễ mừng thọ của hầu gia phủ Tĩnh Nam Hầu, bao nhiêu thế gia công tử, công khanh quyền quý đều đến, nếu tiểu thư có mặt, biết đâu lại có được một mối nhân duyên tốt.”

Tĩnh Nam Hầu dựa vào Thái tử, quyền thế vô song, các quan lại quyền quý trong thành đa phần đều nể mặt hầu gia, chuyện này Thẩm Quan biết.

nàng cũng biết, cảnh tượng hiện tại chẳng qua chỉ là phù dung sớm nở tối tàn, đợi đến khi Thái tử bị phế, cả nhà Tĩnh Nam Hầu họa, ngay cả khả năng bảo vệ những đứa trẻ vô tội cũng không có.

Đại bá mẫu chỉ nhìn vinh hoa trước mắt, muốn đưa nàng đến phủ Tĩnh Nam Hầu, hòng dùng hôn nhân của nàng đổi lấy con đường làm quan thuận lợi cho đại bá .

mẫu nàng mất sớm do tai nạn, tổ mẫu lại tuổi cao, chỉ có thể tựa vào đại bá và đại bá mẫu để sống. Thêm một miệng ăn, một phần của hồi môn, chính là thêm một gánh nặng.

Vốn dĩ, nàng cũng nghĩ sau này gả đi, sẽ giúp đỡ nhà Thẩm đôi chút.

Không ngờ, đại bá mẫu lại nóng vội đến mức bày mưu ở yến thọ của phủ Tĩnh Nam Hầu để nàng gả vào nhà cao cửa rộng là Định Bắc Hầu.

biết phủ Định Bắc Hầu bề trông có vẻ hào nhoáng, bên trong đã mục nát không chịu nổi.

Bà bà không hiền, tiểu di tử quá quắt, phu quân bạc tình bạc nghĩa, còn có một cô biểu tiểu thư ăn nhờ ở đậu, lúc cũng chờ chực hất cẳng nàng để làm Hầu phu nhân.

Ban , nàng vì giữ thể diện cho phủ Định Bắc Hầu, những ấm ức có thể nhịn đều đã nhịn, những việc có thể làm đều đã làm, lâu ngày phát hiện, có những người không vì nhẫn nhịn của nàng mà đối xử tốt với nàng, mà chỉ càng thêm hà khắc.

Thẩm Quan cũng không ngờ rằng, vất vả lo toan trong của mình lại đổi lấy việc Hầu phu nhân và nữ nhi bà kế số của hồi môn không mấy hậu hĩnh của nàng, muốn xúi giục Định Bắc Hầu bỏ thê tử, cưới cô biểu tiểu thư ăn nhờ ở đậu làm thê tử.

Sau khi vô tình nghe lỏm được, nàng quyết đoán ngay lập tức, lấy cớ về nhà thăm người , gói ghém hết của hồi môn xe, đợi đến khi mọi thứ đã được sắp xếp ổn thỏa, gửi một phong thư hòa ly đến phủ Định Bắc Hầu.

Vốn tưởng chuyện hòa ly sẽ có chút khó khăn, không ngờ Định Bắc Hầu Lục Thẩm Chu cũng còn chút lương tâm, đã đồng ý với điều kiện của nàng, đến biệt viện nhà Thẩm để ký giấy hòa ly.

Ai ngờ mọi chuyện đã xong xuôi, nàng chỉ chờ đợi những ngày tháng yên bình sau này, thì không biết tên trời đánh lái xe ngựa xông thẳng vào, một cú đã đâm nàng trở về ba năm trước, đúng vào ngày nàng và Lục Thẩm Chu tình cờ nhau.

Cũng may nàng lanh trí, vừa phát hiện có chuyện không ổn, liền lập tức suy ra tay, thành công tránh được cuộc gỡ với Lục Thẩm Chu.

Nàng vỗ ngực, thở phào một hơi, rồi đột nhiên nhớ ra, nàng không đến phủ Tĩnh Nam Hầu, vậy cô bị rơi xuống mà nàng đã cứu bờ lúc đó, bây giờ ra sao rồi?

“Đại bá mẫu có nói gì về những chuyện lạ xảy ra ở yến tiệc mừng thọ của phủ Tĩnh Nam Hầu không? Có ai bị rơi xuống không?”

Nàng hỏi , “A” một tiếng, ngạc nói: “Tiểu thư thật là thần thông, sao lại đoán được ở yến tiệc có người rơi xuống ? Lúc đại phu nhân về phủ, cứ luôn miệng tấm tắc trước mặt phu nhân, nói là có cô tiểu thư nhà thiếu khanh đó vì muốn gả vào nhà cao cửa rộng, không tiếc tự mình nhảy xuống , lấy trong sạch của mình ra đánh cược, kết quả lại cược thành công, thật đã định hôn ước với thế tử của Tĩnh Nam Hầu.”

rơi xuống đó đã đính hôn với thế tử Tĩnh Nam Hầu, mà còn là do chính nàng tự kế?

Thẩm Quan nghe vậy có chút ngạc nhiên, nàng nhớ lần trước đến phủ Tĩnh Nam Hầu chúc thọ hầu gia, đại bá mẫu lấy cớ tức ngực một hai đòi kéo nàng ra bờ hồ sen trong phủ đi dạo, kết quả nàng vừa đến đó thì một cô bị rơi xuống .

Nàng từ nhỏ theo mẫu lớn ở Giang Nam, bơi lội rất giỏi, vừa kia sắp chìm xuống đáy, vội vàng nhảy xuống vớt nàng .

Đại bá mẫu vừa ngạc vừa đau lòng, ôm cô đó vào lòng, nói là sẽ đưa cô đi tìm đại phu, lại sai dẫn nàng đến một gian bên cạnh hồ sen để thay y phục.

Kết quả nàng vào trong vừa thay được nửa bộ y phục, Lục Thẩm Chu đã đẩy cửa bước vào. nàng để lộ nửa mình, hắn vội vàng muốn đi ra, quay lại thì đụng phải đại bá mẫu và những người đi .

Giữa ban ngày ban mặt, trời quang mây tạnh, nàng và Lục Thẩm Chu, một nam một nữ, y phục không chỉnh tề ở riêng một , ai nhìn vào cũng có điều mờ ám.

Lục Thẩm Chu giải thích không rõ, lời biện bạch của nàng cũng vô ích, cuối chỉ có thể là phủ Định Bắc Hầu ngậm bồ hòn làm ngọt, cưới nàng về làm thê tử.

Sau này nghĩ lại, nàng không tài hiểu nổi, chỉ bằng óc không có tầm nhìn xa trông rộng của đại bá mẫu, làm sao có thể bày ra một âm mưu quỷ kế tinh vi như vậy ở phủ Tĩnh Nam Hầu?

Cho đến hôm nay, biết không phải đại bá mẫu thông minh, mà là đã nghe lỏm được kế hoạch của tiểu thư nhà Hồng Lô tự Thiếu khanh, lừa nàng ra hồ sen, thay thế vị tiểu thư đó thành kế hoạch gả vào nhà cao cửa rộng.

Tuy nhiên, nếu kế hoạch ban của vị tiểu thư đó là gả cho Lục Thẩm Chu, tại sao trong chớp mắt lại đính hôn với thế tử của phủ Tĩnh Nam Hầu?

Tiểu nàng khó hiểu, liền nói: “Còn nói nữa, đại phu nhân nhắc đến chuyện này là cứ khen cô tiểu thư đó lợi hại. Vốn dĩ cô tiểu thư đó định trèo cao vào phủ Định Bắc Hầu, ngờ phu nhân của phủ Định Bắc Hầu sức khỏe không tốt, sáng sớm đã được Định Bắc Hầu hộ tống núi tĩnh dưỡng. Vị tiểu thư đó vừa nghe tin Định Bắc Hầu không đến, liền lập tức cho người lừa thế tử của Tĩnh Nam Hầu đến.”

Thì ra là vậy!

Thẩm Quan bừng tỉnh ngộ, nàng đã nói rồi, phận của Định Bắc Hầu cao hơn thế tử của phủ Tĩnh Nam Hầu rất nhiều, sao cô đó lại bỏ qua Định Bắc Hầu mà đi kế thế tử của Tĩnh Nam Hầu, thì ra là Định Bắc Hầu không đến.

tại sao lần đó nàng lại Lục Thẩm Chu ở phủ Tĩnh Nam Hầu?

Chẳng lẽ, sau khi nàng trở về ba năm trước, vì không đến phủ Tĩnh Nam Hầu, một số chuyện cũng đã thay đổi theo?

Thẩm Quan không dám nghĩ tiếp nữa, kế sách vạn toàn bây giờ là nàng lấy cớ bị bệnh trốn trong tạm thời không ra , nhất định phải tránh mặt Lục Thẩm Chu.

Lục Thẩm Chu vẫn chưa biết câu chuyện đằng sau yến tiệc mừng thọ của phủ Tĩnh Nam Hầu, lần này hắn có cơ hội làm lại từ , tự nhiên phải lo trước sau.

Việc tiên là ẩn mình chờ thời, không dính líu quá nhiều đến Thái tử và Lang Vương, chỉ âm thầm quan sát hành tung của Tấn Vương.

Thứ hai, đưa chuyện hôn nhân đại lịch trình.

Hắn đã biết Thẩm Quan không đến phủ Tĩnh Nam Hầu, sợ một ngày đó lại sẽ bị nàng hại, dứt khoát bàn với mẫu , gửi một phong thư đến nhà ở Dương Châu để cầu .

của Uyển Nhu làm chức Dương Châu Thông phán, tuy là chính lục phẩm, vì được hoàng đế trực tiếp bổ nhiệm đến tá chính của châu, cấp bậc nhỏ quyền lực lớn, khí thế cũng cao.

Trong khắp Dương Châu, không một nhà hào phú lọt vào mắt của Thông phán, vừa phủ Định Bắc Hầu đến cầu , Thông phán liền cho người ngày đêm phi ngựa mang thư trả lời về, hai nhà từ đó hợp bát tự định ngày cưới, hẹn vào cuối tháng sáu thành hôn, gần như ngày cưới của hắn và Thẩm Quan ở kiếp trước.

Tiểu Hầu gia Lục Thẩm Chu của phủ Định Bắc Hầu trước nay luôn là lựa chọn hàng của các tiểu thư thành khi chọn phu quân, vốn dĩ các nhà vẫn đang chờ đợi sau lễ gia quan của Lục Thẩm Chu, tìm một cơ hội thích hợp để mai mối, không ngờ, Lục Thẩm Chu vừa qua lễ gia quan đã định hôn.

Trong phút chốc, các tiểu thư quyền quý thành đều ôm ngực nhíu mày, vừa ghen tị vừa ngưỡng mộ.

Chỉ có Thẩm Quan sau khi biết tin thở phào nhẹ nhõm, nàng biết giữa Lục Thẩm Chu và cô biểu muội Uyển Nhu có mối quan hệ không rõ ràng, nếu không sao Lục Thẩm Chu sau khi thành hôn lại thường xuyên ngủ ở thư , chỉ cho phép một mình Uyển Nhu bưng trà rót cho hắn?

May mà lần này nàng không đến phủ Tĩnh Nam Hầu, nhờ vậy mà Lục Thẩm Chu và Uyển Nhu, những người có tình, cuối cũng được ở bên nhau, nàng cũng có thể yên tâm ra .

4.

Đang độ tháng năm, trăm hoa đua nở, khoe sắc thắm, chính là mùa đẹp nhất trong năm ở thành.

Các quan lại quyền quý, các tiểu thư khuê các ở thành thường có tục lệ mang rượu ra thành, chọn những khu vườn đẹp để uống rượu, ca hát, ngắm hoa thưởng cảnh.

Mỗi khi đến dịp này, cũng là lúc các nhà nhận được nhiều thiệp nhất.

Nhà Thẩm tuy đã sa sút, dẫu sao vẫn còn danh tiếng xưa, hơn nữa nhà Thẩm vẫn còn một công tử và hai tiểu thư chưa định hôn , Thẩm đại phu nhân cũng nhận được không ít thiệp , đa số là dự tiệc ngắm hoa.

Yến hội ngắm hoa nói là ngắm hoa, kỳ thực chính là dịp xem mắt. Những công tử tiểu thư thường ngày khó có cơ hội gỡ, nhân đây có thể nhìn nhau rõ ràng, dò xét cẩn thận.

Thẩm đại phu nhân lần đó vì nữ nhi của Hồng Lô tự Lâm Thiếu khanh gả vào nhà cao cửa rộng, trong lòng đang hối hận vì đã không đưa nữ nhi nhà Thẩm đến phủ Tĩnh Nam Hầu.

Nhà Thẩm của bà có tổng cộng bốn cô nữ nhi, nữ nhi ruột của bà là Thẩm đại và Thẩm tứ, Thẩm đại đã xuất giá sớm, Thẩm tứ còn nhỏ tuổi, đều không thể đi dự tiệc ngắm hoa.

Nhị tiểu thư của nhị cũng đã gả đi, chỉ còn lại Thẩm Quan của tam có thể ra dự tiệc ngắm hoa lộ diện.

Nói về dung mạo của Thẩm Quan thì cũng không tệ, chỉ là tình có chút nhạt nhẽo, nhút nhát, nhất là lần trước không biết ăn nhầm thứ gì mà bị trúng độc, sợ đến mức hơn nửa tháng không dám ra khỏi cửa.

Làm sao so được với Lâm tiểu thư, vì muốn gả vào một gia đình tốt mà trời tháng tư dám nhảy xuống hồ sen, ngay cả mạng cũng dám liều!

Cũng là do bà mềm lòng, thương Thẩm Quan không không mẫu, còn chịu khó lo liệu cho nàng, nếu Thẩm Quan còn không biết điều thì thật uổng phí tâm tư của bà.

“Đi báo cho tam tiểu thư một tiếng, nói là phu nhân của Dương đại nhân đã gửi thiệp , muốn chúng đến vườn hoa nhà bà ấy dự tiệc ngắm hoa, bảo tam tiểu thư trang điểm một chút, đi .”

Tiểu vội vàng truyền lời cho Thẩm Quan, Thẩm Quan trong lòng đã sớm hiểu ý đồ của đại bá mẫu khi cho nàng đi dự tiệc ngắm hoa, vì Lục Thẩm Chu đã đính hôn nàng không còn lo lắng bị người bày kế gả cho Lục Thẩm Chu nữa, liền đồng ý, đứng dậy thay y phục.

Dương đại nhân – người phát thiệp – vốn tình phóng khoáng, không câu nệ tiểu tiết. Ông thường thích mở tiệc trời trong hoa viên, bạn bè hữu khắp nơi đến ngắm hoa thưởng cảnh. Lại thêm ông chuộng tự nhiên, mỗi lần yến hội ngắm hoa chẳng hề sắp đặt chỗ ngồi, chỉ sai người thu gom hoa rụng trải khắp mặt đất, gọi là “thảm hoa”.

Thẩm Quan lúc này vừa cập kê, kiếp trước vì chuyện ở yến tiệc mừng thọ của phủ Tĩnh Nam Hầu, sau khi đính hôn với Lục Thẩm Chu, nàng liền ở lì trong nhà không ra nữa.

Bây giờ là lần tiên nàng tham gia tiệc ngắm hoa của Dương đại nhân, nhìn đâu cũng thú vị.

Tùy chỉnh
Danh sách chương