Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/9znbJAP146
119
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
“Vì tôi?”
Anh hai An gương mặt đầy nghi hoặc, “Bình thường yên ổn thế này, sao lại liên quan tôi được?”
Nhìn thấy Trữ Kiều chào mấy dâu gặp đường, An Tĩnh liếc nhìn vài lần quay người đi về nhà. “Anh hai, về nhà em nói rõ cho anh .”
Hai người trở về phòng khách, An Tĩnh bắt giải thích từng chi tiết mục đích của mình cho anh hai An.
Việc đưa cho Trữ Kiều đồ vậy, một mặt là để bù đắp cho cô , mặt khác cũng là để lôi kéo cô vào vòng xoáy này.
Dù Trữ Kiều nói xe không có ai quen biết cô , nhưng xe vẫn có khá người.
Trữ Kiều không quen, không có nghĩa là người khác cũng không biết Trữ Kiều, vì vậy trò hề xe vẫn có thể lan truyền.
Anh hai An khu đình vào chiều qua, một khu đình quản lý nghiêm ngặt bỗng xuất hiện một gương mặt mới, ai gặp đường cũng chú ý.
Lan truyền cuối cùng, mọi người biết anh hai An trông thế nào, ngoại hình, trang phục và hai bao tải lớn mang theo là điểm nhấn trí nhớ của mọi người, đặc biệt là hai bao tải của anh hai An.
Không phải người thân nào thăm cũng mang theo bao tải lớn vậy, huống chi là hai cái.
Vào thời điểm mọi người thiếu thốn đủ thứ, anh hai An mang theo bao tải càng thu hút sự chú ý.
Ấn tượng ban về anh hai An đã ăn sâu vào lòng người, không thể xóa bỏ được nữa.
Nếu có kẻ xấu tìm cách tố cáo anh hai An quấy rối, thì những người khu đình này là nhân chứng.
Vì vậy, cách giải quyết tốt nhất là kéo Trữ Kiều vào vũng lầy này, Trữ Kiều khi rời đi còn mang theo bao tải của anh hai An, đường về còn gặp rất người.
Dù anh hai An tố cáo, Trữ Kiều không nhận, thì không ai có thể nói anh hai An là kẻ quấy rối.
Nhưng nếu Trữ Kiều phản bội, chiếc bao tải cô mang đi khiến cáo buộc không thành.
Rốt cuộc, có cô gái nào quấy rối lại còn vui vẻ mang bao tải của kẻ quấy rối đi chào người khác chứ?
Cơ sở cô đã chuẩn từ , mấy dâu khu đình đã nhìn thấy.
Nhân chứng, vật chứng, cô có đủ.
Tất , nếu Trữ Kiều phản bội, mang bao tải tố cáo anh hai An, cô cũng không sợ.
Chiếc bao tải nặng trịch Trữ Kiều vui vẻ mang đi mặt mọi người, lôi ra xem bên có gì, cô có đủ cách để bịt miệng Trữ Kiều, thậm chí đủ sức phản công, buộc tội Trữ Kiều vu khống và tống tiền!
Cô không bao giờ phủ nhận, Trữ Kiều là một cô gái tốt, nhưng bây giờ là thời điểm đặc biệt, khi Chung Diệu Diệu và Đường Tú Đình bắt, An Tĩnh không tin vào lòng người, cô có thể suy đoán với ác ý lớn nhất.
Anh hai An xong, mặt mày ngơ ngác, gãi nói: “Tiểu , cái thớt kia nhìn là gỗ thật, em có phải suy nghĩ quá không?”
Nói xong, An Tĩnh đợi lời khen, nào ngờ câu nói ngớ ngẩn của anh hai, tức tát cho anh một cái bỏ đi, không thèm nhìn mặt nữa.
Anh hai An xoa cánh tay đau, muốn đi theo nhưng không dám.
Khi Tống Nguyên Tư đi về, vừa bước vào cổng đã thấy anh hai An lẽo đẽo theo sau An Tĩnh, miệng không ngừng nói gì đó, nhưng An Tĩnh mặt lạnh băng, giả vờ không thấy.
nhanh nhạy nhìn thấy Tống Nguyên Tư về, gương mặt ủ rũ của anh hai An lập tức sáng bừng, chạy ào tới: “Em rể tốt, anh về à!”
Tống Nguyên Tư vừa định bước chân xuống đất, lập tức rụt lại, cảnh giác : “Anh có việc gì sao?”
Lần tiên được anh hai An gọi là “em rể”, hắn thực sự vui, nhưng không mức vui quá mà quên mất hình ảnh hai người lúc nãy, rõ ràng anh hai An đã chọc An Tĩnh.
Không có việc gì mà đột tỏ ra thân thiết, chắc chắn phải cảnh giác!
Anh hai An xoa xoa tay, ánh đầy hy vọng nhìn Tống Nguyên Tư: “Anh em gái , em giúp anh nói giùm vài lời được không?”
“Không giúp.”
Tống Nguyên Tư không chút do dự từ chối, còn thản : “Anh còn không dám chọc cô , em nghĩ em dám sao?”
Anh hai An: “…”
Anh hai An nhìn quanh sân nhà của tiểu , gật đồng ý.
Tống Nguyên Tư mặt tiểu còn phải giặt quần áo nấu cơm, thì còn địa vị trưởng gì nữa?
Sau khi nhìn rõ địa vị nhà này, anh hai An cũng không trông chờ vào Tống Nguyên Tư nữa, nhân lúc An Tĩnh thịt kho tàu, tự mình suy nghĩ lại một hồi, mới dỗ được cô .
An Tĩnh vốn muốn dạy cho anh hai An một bài học, thấy anh đã nhận ra mình quá đơn giản, cũng liền xuống nước.
Vừa thấy An Tĩnh hết , anh hai An lập tức viện cớ uống nước, chạy khỏi nhà bếp.
Lau vầng trán đẫm mồ hôi, anh hai An không ngừng cảm thán.
Không biết có phải do anh ảo tưởng không, một tháng không gặp, tiểu của anh hình khó dỗ hơn .
Bữa trưa nhà An Tĩnh rất phong phú, do qua mua ba cân thịt ba , trưa An Tĩnh một nồi thịt kho tàu, dù đã gửi cho nhà dâu Tiết một ít, nhưng nồi vẫn còn một bát lớn.
Cứ thế, anh hai An ăn liền ba bát, bụng no căng, phải dựa vào bàn, đầy ghen tị nhìn Tống Nguyên Tư tiếp tục ăn ngon lành.
Anh hai An nhếch mép ghen tị, chua chát nói: “Tống Nguyên Tư, anh ăn khỏe thật đấy!”
Tống Nguyên Tư không ngừng gắp thức ăn, nói: “Chủ yếu là đồ An Tĩnh nấu quá ngon.”
Anh hai An xong, lòng báo động, lập tức nhìn sang tiểu , quả cô đã dỗ cho nở nụ cười, còn gắp thêm cho Tống Nguyên Tư một miếng thịt nữa.
Anh hai An sững sờ một lúc, sau đó bất mãn đảo .
Đàn ông mà, quả là dễ thay lòng đổi dạ.
Lần cùng ăn cơm, Tống Nguyên Tư còn mặt gỗ trầm mặc, giờ đã thành thạo nói ngọt mía lùi .
Bữa trưa này An Tĩnh nấu quá, nỗi Tống Nguyên Tư cuối cùng phải âm thầm nới lỏng thắt lưng.
Dưới bàn ăn, Tống Nguyên Tư vừa lén lút cởi thắt lưng, vừa quay sang nói với An Tĩnh: “Đồng đội chúng ta nói chuyện tới, em phải đi đón họ.
Vì vậy tối em không về ăn cơm, lái xe thẳng vào thành phố, anh đừng đợi em, ăn xong nghỉ ngơi sớm đi.”
An Tĩnh hiểu ý gật : “Tối có để cửa không?”
Tống Nguyên Tư không suy nghĩ: “Không , tối em không về, anh nhớ khóa cửa cẩn thận.”
“Cả đêm không về?!”
Tống Nguyên Tư tối không về, An Tĩnh còn chưa kịp nói gì, anh hai An đã bùng nổ: “ là đi đón đồng đội thôi, có cả đêm không về không?
Anh đón đồng đội nam hay nữ?”
Đàn ông cả đêm không về, chính là khởi của biến tình!
Anh hai An liếc nhìn Tống Nguyên Tư, nghi ngờ : “Tống Nguyên Tư, mày định chuyện gì có lỗi với em gái tao phải không?”
Lần này đi theo xe nam bắc, anh cũng chứng kiến không ít chuyện bẩn thỉu.
Dưới đôi tinh tường của anh, thằng nhóc Tống Nguyên Tư này đừng hòng chuyện xấu!