Mời bạn CLICK vào liên kết bên dưới và MỞ ỨNG DỤNG SHOPEE để mở khóa toàn bộ chương truyện.
https://s.shopee.vn/AUjruHwPdp
302
Lưu ý: Nội dung trên chỉ xuất hiện 1 lần trong ngày, mong Quý độc giả ủng hộ. Xin chân thành cảm ơn!
Rắc.
Đùng.
Một cây bất ngờ rơi xuống đầu Tần Phong đang say sưa với lời đường mật, khiến hắn quên sạch câu tán tỉnh vừa thốt ra.
Tần Phong ngồi xổm xuống, ôm lấy đầu, liếc nhìn cây trên đất rồi ngước lên với vẻ nghi hoặc.
cây đang xanh tươi có thể tự nhiên gãy được?
có khô mới dễ rơi ?
Hay là cái cây cũng không chịu nổi cảnh hắn ve vãn vợ người ta?!
Dù cây có “phẫn nộ” hay không thì Triệu Tông không rõ, nhưng một điều chắc chắn: chính hắn đã không thể nhịn được nữa!
Nếu không Cao Thượng đã dặn trước, thứ rơi xuống đầu tên khốn kia chính là cơ thể nặng 170 cân của hắn rồi!
Chết tiệt! Thật muốn đập nát cái đầu hắn như quả dưa hấu!
lúc tiếng động thu hút sự chú ý, Triệu Tông nhanh chóng chuyển sang trốn sau một thân cây khác.
Tần Phong ngước nhìn hồi lâu nhưng phát hiện được gì, đành đá một cái vào cây với vẻ tức giận.
An Tĩnh bịt mũi lùi lại một bước, “Thầy Tần, bụi bẩn quá.”
Tần Phong ngừng ngay động tác, vội vàng chỉnh lại trang phục rồi nở nụ dịu dàng với An Tĩnh, “Xin lỗi, cô An, là lỗi của tôi. Chúng ta quay lại chủ đề ban đầu nhé?”
Hắn hít một hơi thật sâu, giọng chân thành, “Cô An, tôi đã ngưỡng mộ cô rất lâu rồi. Ngay lần đầu gặp cô trường, tôi đã cô thu hút. Nhưng vì biết cô đã có gia đình, tôi đành giấu kín tình cảm vào sâu trong tim.”
“Tôi từng nghĩ sẽ mang theo mối tình đơn phương đến hết đời, không dám làm phiền cô. Nhưng càng ngày, càng chứng kiến cách chồng cô xử với cô, tôi không thể im lặng được nữa!”
“Cô An, cô đáng với một người đàn ông !”
Tần Phong như rót mật vào tai, ánh vẻ say đắm, “Cô tuyệt vời như vậy, ưu tú như vậy, nhưng chồng cô đã xử với cô thế nào?”
“Ngày mưa, ai cũng có người đón, riêng cô là không!”
“Gặp kẻ xấu, cô có ai bảo vệ!”
“Cô là một phụ nữ mang thai yếu đuối, vậy mà mọi việc trong nhà đều do một mình cô gánh vác. Chồng cô bao giờ bên khi cô cần, không chăm sóc, không bảo vệ, càng không biết yêu chiều cô!”
“Khi cô mang song thai mà hắn xử như vậy, sau sinh con, cuộc sống của cô sẽ khổ gấp bội!”
“Tôi công nhận anh ta là một quân xuất sắc, nhưng người như vậy có làm chồng không?”
“Cô An, cô quá ưu tú – nhan sắc, công việc, cái nào cũng đứng đầu. Cô đáng có được điều đẹp !”
An Tĩnh nhướng mày, “ ?”
Tần Phong nén xúc động, ưỡn ngực, “Cô An, hãy cho tôi một cơ hội. Tôi thề sẽ yêu thương, tôn trọng cô trọn đời. đứa con của cô, tôi cũng sẽ xem như con ruột. Tôi nhất định biến cô thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế gian!”
Hắn thật lòng – hắn khao khát An Tĩnh sinh hai đứa bé đó ai hết. Dù miệng liên tục bôi nhọ Tống Nguyên Tư, nhưng hắn vẫn phục tài năng của người đàn ông . Tương lai của Tống Nguyên Tư chắc chắn không dừng đây!
Nếu đứa trẻ gọi hắn là cha, hắn sẽ khống chế được Tống Nguyên Tư. Tiền bạc, quyền lực, hắn sẽ có tất cả! Đúng là con đường tắt lên mây xanh!
Chưa kể được tận hưởng sắc đẹp miễn phí.
diện ánh thèm khát của Tần Phong, An Tĩnh bật .
“Thầy Tần tôi đáng với điều ? Vậy xin hỏi thầy có điểm nào vượt trội chồng tôi?”
Tần Phong không ngần ngại, “Tôi có thể luôn bên cô, chăm sóc, quan tâm, yêu thương cô từng giây từng phút!”
An Tĩnh gật đầu, “Rồi nữa?”
Tần Phong ngẩn ra, “…Như vậy vẫn chưa đủ ?”
An Tĩnh khẩy, “Vậy là chính thầy cũng biết mình thua kém chồng tôi mọi . Ngoài mấy lời sáo rỗng, thầy cho tôi được gì?”
“Thầy đúng, tôi giỏi giang, xinh đẹp, công việc thuận lợi. Nhưng tại tôi đi với một kẻ đạo đức suy đồi?”
“Tôi đáng có người , nhưng thầy có không?”
“Vả lại, ai bảo chồng tôi không với tôi? Ngày mưa anh không đón được, nhưng anh nhờ người khác đón tôi. Gặp kẻ xấu, anh không thể bảo vệ trực tiếp, nhưng đã dặn đồng đội che chở cho tôi.”
“ khi lấy anh , hễ anh nhà là tôi động vào việc gì – quần áo anh giặt, cơm anh nấu, nhà anh quét, gà anh cho ăn. Tôi việc tiêu tiền!”
“ bên anh , cuộc sống của tôi thoải mái, hạnh phúc vô cùng!”
“Trong khi thầy? Vô liêm sỉ, dám tỏ tình với tôi – một phụ nữ có chồng, chắc muốn kiếm một ‘bảo mẫu’ xinh đẹp, giàu có, giỏi giang chứ gì?!”
Tần Phong đỏ tía tai, “Cô An, tôi biết mình nghèo, cô có thể chối tôi, nhưng đừng xúc phạm tình cảm của tôi.”
“Tình cảm?” An Tĩnh nhạt, “Đừng làm ô uế hai đó. Tần Phong, anh khiến tôi buồn nôn. Phá hoại hôn quân , anh chuẩn ngồi tù đi!”
Tần Phong giật mình lùi lại, hoảng hốt. lại thế ? Hắn từng tỏ tình với bao người, chưa ai nặng lời như vậy, càng chưa ai dọa cho hắn ăn cơm tù.
người kia, dù không đồng ý, cũng không xử tệ với hắn như thế! Sự hối lỗi, áy náy của hắn đâu? cô ta lại nhẫn tâm vậy?
Tần Phong đỏ , giơ định kéo An Tĩnh, “Cô An, tôi biết lỗi rồi, xin đừng xử với tôi như vậy…”
An Tĩnh lùi xa, quát: “Dừng lại! Tiến thêm một bước nữa, tôi sẽ hét lên!”
Trên cây, Triệu Tông đã sẵn sàng, chờ hiệu lệnh là lao xuống “đập dưa”.
Tần Phong đứng khựng, giơ hai đầu hàng, “Được rồi, tôi không lại gần, cô đừng hét. Cô An, xin tha cho tôi lần . Tôi biết sai rồi, nay sẽ tránh xa cô. Xin đừng tố cáo tôi, tôi trẻ, nếu cô tố cáo, cả đời tôi sẽ hủy hoại!”
An Tĩnh lạnh lùng, “Thầy Tần, làm sai thì nhận hậu quả. Vả lại, thầy nghĩ tôi không biết thầy đang tính toán gì ? Thầy có chịu nổi khi có điểm yếu trong người khác không?”
“Hôm nay tôi mềm lòng tha cho thầy, ngày mai ngày kia tin đồn về tôi sẽ lan khắp nơi không?”
Vẻ van xin của Tần Phong dần biến mất. Hắn đứng thẳng dậy, ánh ác ý, giọng lạnh như băng, “Cô An, nhất cô nên coi như hôm nay chuyện gì cũng không xảy ra!”
“Không thì cô vừa tố cáo tôi phá hoại hôn , tôi lập tức tố cô quyến rũ tôi!”
Ánh hắn độc địa, “Chồng cô không có nhà, cô cô đơn nên muốn quyến rũ tôi. tôi – người đàn ông chính trực – cự tuyệt, cô sợ tôi tiết lộ nên đã ‘đánh bài chuồn’, vu cho tôi tội phá hoại hôn .”
“Cô An, với nhan sắc phóng đãng của cô, cô nghĩ mọi người sẽ tin ai? Danh tiếng tôi đẹp ai cũng biết. So với tôi, người hủy hoại danh dự có thể là cô!”
Tần Phong nhạt khiêu khích.